Chỉ thấy rất nhiều binh sĩ vốn có khí thế hung hăng dự định bao vây tấn công Trương Huyền, có hơn phân nửa ngây người đứng ở tại chỗ, giống như là nhận được bảo vật tốt nhất, vẻ mặt mừng rỡ.
Còn lại gần một nửa, còn ném đi binh khí ở trên mặt đất, khoanh chân ngồi dưới đất, lập tức dựa theo ngôn ngữ của đối phương tu luyện.
Nói cách khác, vừa rồi cục diện đằng đằng sát khí, trong nháy mắt trở nên hài hòa.
- Điều này... này... là thật sao?
Miệng mở, mắt trợn trừng, thân thể Ngụy Dư Thanh giống như hóa đá, đang không biết phải nói cái gì, liền nghe được phía sau một khí tức cấp bách tuôn ra.
Bùm bùm!
Ngay sau đó, âm thanh giống như tiếng đậu xào vang lên.
Nhìn về phía sau, chỉ thấy Tôn Cường chẳng biết lúc nào, đã chìm đắm trong lời nói của đối phương, chân khí trong cơ thể không chịu sự khống chế vận chuyển, đột phá gông cùm xiềng xích Đỉnh Lực cảnh, trở thành cường giả Ích Huyệt cảnh.
- Một lời phá chướng? Quả nhiên là sự thật...
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy ở trong mắt, đám người “Công tử” mỗi một người xiết chặt nắm đấm.
Nếu như nói vừa rồi không xác nhận được, mà bây giờ, gần như đã xác định.
Bình chướng tu vi Đỉnh Lực cảnh đến Ích Huyệt cảnh, một lời loại trừ...
Chỉ có Khổng sư, bản lĩnh quát lui dị linh tộc quân địch, mới từng có hiệu quả như thế.
Cho dù các danh sư khác có thể làm được chuyện chân khí tự chủ vận chuyển, đột phá cảnh giới, cũng cần tích lũy và thời gian nhất định. Từ khi Trương Huyền giảng bài đến bây giờ, mới bao lâu?
Hai mươi lần hít thở?
Ba mươi lần hít thở?
Tối đa chỉ có bốn mươi lần hít thở. Nói cách khác, thời gian không tới một phút, vị Tôn Cường này không chỉ trầm mê trong đó, tự chủ vận chuyển chân khí, còn thuận lợi đột phá Đỉnh Lực cảnh...
Phần năng lực này, đừng nói là danh sư tam tinh, cho dù bọn họ đã thấy danh sư tứ tinh đỉnh phong lợi hại nhất, cũng còn xa mới làm được!
- Mau nhìn những bách tính bình thường xem náo nhiệt...
Cổ Mục nói tiếp.
Mấy người lại nhìn lại.
Chỉ thấy bách tính bình thường vốn ở xung quanh xem náo nhiệt, lúc này cũng ngồi xuống một đám lớn, dựa theo ngôn ngữ trong miệng Trương Huyền tu luyện. Âm thanh giống như tiếng đậu xào, tiếng pháo liên tiếp vang lên. Không biết có bao nhiêu người đột phá.
Những người này, là cư dân sinh trưởng ở địa phương Hiên Viên vương quốc, đối với vương thất có tình cảm khác thường.
Ban đầu, vị thanh niên này xông thẳng đài tế thiên, gây bất lợi đối với thái tử điện hạ, bọn họ hết sức căm hận chán ghét. Mà giờ khắc này, loại vẻ mặt này đều biến thành tin tưởng và nghe theo và cảm kích.
Tán tu, không có danh sư chỉ điểm, không có công pháp lợi hại, đừng nói một cấp lớn, cho dù là một cấp bậc nhỏ, cũng phải tiêu tốn vô số tinh lực.
Mà giống bây giờ, nghe nói mấy câu lại phá cảnh, tuyệt đối là trước đó dù thế nào cũng không ngờ được.
Nói cách khác, trong thời gian nháy mắt, từ căm giận biến thành kính phục và cảm ơn.
Nhận được Trương Huyền chỉ điểm, đã có nửa nghĩa sư đồ.
- Điều này, làm sao có thể như vậy?
Thanh Diệp Lâu, Đới Phong lâu chủ nắm chặt khung cửa sổ, nhìn trước mắt biến đổi khác thường, cũng đầy vẻ mê muội.
Làm một đầu lĩnh lấy thu thập tin tức mà sống, loại tình cảnh một lời phá chướng này, tự nhiên hắn đã nghe nói qua.
Vốn tưởng rằng chỉ là một lời đồn đại. Không nghĩ tới... lại là sự thật!
Một danh sư lợi hại như vậy, đi tới Hiên Viên vương thành, tự nhiên hắn cái gì cũng không biết...
Thanh Diệp Lâu sợ rằng sau này cũng không cần mở lại nữa!
- Không được, ta muốn đích thân đi thăm dò, xem vị Trương Huyền này, rốt cuộc là ai... Đinh Mục thái tử, rốt cuộc làm sao lại đắc tội với một tồn tại như thế?
Nghĩ đến điểm này, khóe miệng hắn giật một cái, lại cũng đợi không được, trực tiếp phóng về phía dưới lầu.
Nhân vật lợi hại như vậy, Thanh Diệp Lâu làm cơ cấu tin tức, hoàn toàn không biết, quả thực quá thất bại!
Người này, mình không tự mình đi điều tra, tuyệt đối sẽ cảm thấy ngủ cũng không ngon.
...
- Các ngươi muốn làm gì? Đừng nghe hắn nói bậy, mau giết hắn!
Mọi người ngây người ra, Đinh Mục thái tử lại có chút phát điên, rống lớn.
Bố trí một quân đoàn, trấn thủ tại chỗ này, chính là sợ vị thanh niên này dùng ra pháp bảo đáng sợ kia.
Hiện tại đối phương không sử dụng ra pháp bảo, nhưng vừa giảng bài, tất cả mọi người ngây người. Làm cái gì vậy?
Các ngươi nhanh đi giết hắn đi. Nghe giảng bài cái gì?
Cũng không phải lớp học...
- Ta hiện tại ra lệnh cho các ngươi, nhanh động thủ...
Cắn răng một cái, Đinh Mục thái tử tiếp tục quát lớn.
Ai biết hắn còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy rất nhiều binh sĩ đồng thời quay đầu lại.
- Im lặng!
Ầm ầm!
Mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh giống như thành đồng, âm thanh giống như núi.
Nhiều Đỉnh Lực cảnh như vậy nghiêm chỉnh huấn luyện, cường giả Ích Huyệt cảnh, đồng thời mang theo phẫn nộ quát mắng, âm thanh giống như là sấm sét cửu thiên, cắt qua bầu trời, đổ ập xuống trấn áp.
Phụt!
Bị sóng âm trùng kích, Đinh Mục thái tử còn chưa có kịp phản ứng, đã cảm thấy lỗ tai chấn động, miệng mũi đồng thời chảy ra máu tươi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!