Hai người vừa nói xong chuyện Đinh Mục kế nhiệm bệ hạ, khẳng định lại không có người nào dám quấy rối, liền nghe được lời khiêu khích trắng trợn này. Tất cả đều cảm thấy trên mặt nóng hừng hực, giống như bị người đánh phải.
Chuyện gì xảy ra?
Bọn họ đồng thời đứng dậy, theo cửa sổ nhìn ra ngoài.
Thanh Diệp Lâu cao vút đứng sừng sững. Tầng cao nhất vừa vặn có thể nhìn thấy được sân rộng cực lớn ở đài tế thiên.
Từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy trên không trung của đài tế thiên người đông nghìn nghịt, một người thanh niên đứng ở trên đỉnh đầu một con Khiếu Thiên thú cực lớn, lơ lửng ở trên khoảng không, đang lạnh lùng nhìn trên đài mọi người tiến hành đại điển kế vị.
- Nhìn dáng vẻ... chưa đầy hai mươi, khí tức hùng hồn nghiêm trọng. Sợ rằng tu vi dĩ nhiên đạt được Chí Tôn đỉnh phong... từ khi nào xuất hiện một cường giả như vậy?
Khóe miệng hai người đồng thời nhất thời co rút.
Vừa thảo luận Đinh Mục thái tử trẻ tuổi tài tuấn đứng đầu, trước năm trăm năm, sau năm trăm năm, cái thế vô song... Lại xuất hiện một người như vậy, tới cũng thật trùng hợp!
- Trương Huyền, mấy ngày hôm trước ta nghe nói Thú Đường có một thuần thú sư tên là vậy, vừa đạt được quán quân thi đấu thuần thú lần này. Nhưng... Nghe nói hắn mới Tông Sư đỉnh phong. Thế nào... Là Chí Tôn đỉnh phong?
Một thuần thú sư, ở trên đại điển kế vị, luôn mồm muốn thái tử gần kế vị nhận lấy cái chết...
Chuyện gì xảy ra?
Hai nhân vật lớn của Thanh Diệp Lâu, tin tức linh thông nhất, đồng thời đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy sắp phát điên rồi.
...
Man thú cực lớn bay trên không trung. Trong phòng nhỏ trên lưng nó, mấy người đứng ở phía trước cửa sổ.
Người đứng phía trước nhất là một thiếu niên mặc áo trắng, chắp hai tay ở sau lưng, mang theo khí tức siêu thoát, thản nhiên.
- Công tử, phía trước chính là Hiên Viên vương thành!
Cổ Mục bước lên trước, giới thiệu.
Phía xa, một thành thị cực lớn xuất hiện ở trong tầm mắt, phạm vi mấy trăm cây số, tường dày, dãy núi bao vây xung quanh, giống như một con thú lớn ngủ say.
- Vương thành này bố trí có ý tứ, tự nhiên ngầm kết hợp với trận pháp!
Mở quạt giấy ra, công tử mỉm cười.
Toàn bộ Hiên Viên vương thành và dãy nũi xung quanh nối liền cùng một chỗ, tiến vào trong đó không nhìn ra nguyên nhân, nhưng ở trên cao nhìn xuống là có thể phát hiện ra, ngầm kết hợp với trận pháp nào đó, linh khí vốn tập trung lại, có mùi vị tẩm bổ sinh linh.
- Hiên Viên vương thất, vốn dĩ dùng trận pháp lập nghiệp. Quốc vương các triều đại đều vô cùng tinh thông đối với trận pháp. Nhất là thái tử Đinh Mục, càng là thiên tài trong đó...
Cổ Mục nói.
- Phi, còn thiên tài, thiên tài cái rắm!
Còn chưa nói dứt lời, một giọng điệu xem thường vang lên. Lập tức nhìn thấy được người béo mập Tôn Cường, vẻ mặt xem thường.
- Ta nói không đúng sao?
Biết đối phương có thể là quản gia của danh sư lục tinh, Cổ Mục không dám tức giận, mà nghi ngờ nhìn qua.