- Ta giải thích cho ngươi nghe, ngươi liền hiểu!
Thấy bộ dáng này của hắn, Đới Phong lâu chủ tiện tay cầm chén trà trên mặt bàn lên, khẽ thổi lá trà bồng bềnh phía trên, nói:
- Lăng Lạc Dạ trẻ tuổi tài tuấn, ba mươi bốn tuổi lại đạt được Chí Tôn đỉnh phong, thực lực vượt qua người bình thường. Nhưng... tu vi tiến bước nhanh, cũng sẽ tồn tại đủ loại vấn đề. Đầu tiên, công pháp hắn tu luyện là Ba Huyền Công. Công pháp thuộc tính thủy, lực công kích chưa đủ. Thứ hai, võ kỹ mạnh nhất Hàn Thủy Diêu, cũng tương đối mềm yếu, trong cùng cấp bậc chỉ có thể được cho trung bình.
- ... Thái tử Đinh Mục, nói mấy ngày nữa ngươi sẽ biết!
- Đầu tiên, chuyện vương thất bao vây tiêu diệt một con linh thú trọng thương, nói vậy không phải là tin tức gì mới! Lúc đó nhận được không ít máu linh thú. Linh Huyết Dưỡng Thể Quyết của vương thất, uy lực vô song, đã sớm rèn luyện thân thể hắn cường đại không gì sánh được!
- Thứ hai, công pháp tu luyện Chân Hùng Cương Kình, khí phách vô song, vô cùng cường đại. Hơn nữa hắn lấy Thiên Liệt Quyền nổi tiếng bạo lực, đừng nói cùng cấp bậc không có đối thủ, cho dù khiêu chiến vượt cấp, cũng vô cùng đơn giản.
- Đương nhiên, mấu chốt nhất chính là một điểm cuối cùng. Thân là trận pháp sư tam tinh, trên người có ít nhất bảy, tám trận bàn cấp bậc tam tinh. Tất cả ném ra, cường giả Hóa Phàm nếu muốn giết hắn cũng khó khăn, huống gì Chí Tôn đỉnh phong!
- Cho nên, xếp hắn ở thứ hạng đứng đầu, hoàn toàn xứng đáng!
Nói xong Đới Phong lâu chủ cười khanh khách nhìn qua:
- Thế nào, hiện tại ngươi vẫn cảm thấy Lăng Lạc Dạ có thể chiến thắng sao?
- Không thể!
Liêu Thanh Huấn trưởng lão gật đầu.
Công pháp cường đại như vậy, thiên phú, lại thêm rất nhiều thủ đoạn, vị thái tử Đinh Mục này, tuy chỉ có Chí Tôn hậu kỳ, lực chiến đấu thật sự, lại ngay cả Chí Tôn đỉnh phong cũng không muốn đắc tội.
- Đúng vậy, cũng bởi vì những điều này, xếp hắn ở vị trí đứng đầu Tài Tuấn Bảng, không có gì đáng trách. Đừng nói Lăng Lạc Dạ, bên trong Hiên Viên vương quốc, trước năm trăm năm, sau năm trăm năm, muốn có người bằng chừng ấy tuổi lại thắng được hắn, sợ rằng cũng không có!
Đới Phong lâu chủ cười nói.
- Đúng vậy. Đinh Mục thái tử thực sự là tài ba kinh người, thiên phú vô song...
Liêu Thanh Huấn trưởng lão đầy xúc động.
- Lập tức phải đổi cách xưng hô, phải gọi là Đinh Mục bệ hạ. Thái tử dĩ nhiên là cách gọi của quá khứ!
Đới Phong lâu chủ khuyên can.
- Ừ, là bệ hạ! Thảo nào bên ngoài đều đang lưu truyền, có một thiên tài như vậy lãnh đạo Hiên Viên vương quốc chúng ta, thực lực của một nước chắc chắn cường thịnh lên. Trong vương quốc phong hào, lại không người nào dám sỉ nhục! Hiện tại xem ra, quả nhiên là như thế.
Nhớ tới lời nói lưu truyền bên ngoài, Liêu Thanh Huấn nói.
Thực lực của một nước mạnh hay yếu, thực lực chỉnh thể là một phương diện. Quan trọng hơn chính là tính tình và thái độ của người lãnh đạo.
Người lãnh đạo thiên tài, cường thế, thực lực của một nước khẳng định cũng sẽ lại cường đại.
- Đúng vậy, hắn kế vị, nếu so với lão quốc vương Đinh Sùng, lại mạnh hơn nhiều. Chí ít đối với các quốc gia xung quanh, đều có chấn áp cực lớn. Vô số đám đạo chích đều sẽ khiếp sợ đến mức không dám lên tiếng. Đoán không sai, Hiên Viên vương quốc sẽ nghênh đón một lần phát triển nhanh chóng, lại không có người nào có thể ngăn chặn!
Vẻ mặt Đới Phong lâu chủ lộ ra ý cười.
Liêu Thanh Huấn gật đầu, đang muốn cùng cảm thán, đột nhiên cảm thấy mặt đất chấn động. Ngay sau đó một tiếng nổ mạnh rất lớn vang vọng toàn bộ vương thành.
- Đinh Mục, Trương Huyền ta tới đây. Còn không mau lăn ra đây nhận lấy cái chết!
- Nhận lấy cái chết?
- Có người ở đại điển kế vị xông đến đài tế thiên... muốn giết Đinh Mục bệ hạ?
Đới Phong lâu chủ, Liêu Thanh Huấn trưởng lão trợn mắt há hốc mồm.