Đại ca, các ngươi là Tật Phong Lang bá chủ rừng cây, hung ác vô cùng, không phải là chó Nhật...
Tỏ vẻ đáng yêu như thế, trên mặt có biểu tình thiếu đánh, có ý gì?
Rốt cuộc muốn làm gì?
- Đây là... thuần phục triệt để? Muốn hắn thi triển khế ước?
Nuốt nước miếng, giọng nói của La Đường khàn khàn.
Lúc này hắn cũng đã nhìn ra, Tật Phong Lang có danh xưng là bá chủ rừng cây, đây là đang lấy lòng, muốn trở thành thú sủng của đối phương!
Tật Phong Lang không phải rất cao ngạo, không muốn cúng nhân loại tiếp xúc sao? Không phải rất trâu bò, thuần phục mỗi một con, đều cần tốn mấy năm thời gian, kiên trì không ngừng sao?
Khi nào lại giống như chó, lè lưỡi, lắc đuôi... chờ người khác thuần phục? Hơn nữa còn là... thuần phục triệt để?
- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Hắn thật sự không nhịn được, nhìn về phía Phương Tiến.
Vừa rồi hắn bận giáo huấn Phong đường chủ và Vương thú sư, không chú ý nhìn. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong thời gian nháy mắt, lại biến thành như vậy. Đối phương rốt cuộc làm sao làm được, hắn hoàn toàn không biết.
- Cái này... Trương thú sư này vọt vào bầy sói, đánh bọn họ một trận tới mập cả người, sau đó... sau đó... lại như vậy!
Phương Tiến cũng sắp muốn khóc. Hắn muốn giải thích, lại phát hiện, cái gì cũng nói không nên lời.
Chuyện mới vừa rồi, hắn ngay cả chớp mắt một cái cũng chưa từng, nhìn thấy rõ ràng tất cả. Kết quả... Sau khi xem xong, phát hiện mình còn muốn vỡ mộng hơn so với La Đường.
Tật Phong Lang khí thế hung hăng, dáng vẻ muốn giết người, không phải giả vờ. Lấy nhãn lực của hắn, hoàn toàn có thể nhìn ra được...
Chỉ là thế nào bị đánh một trận, lại lập tức thay đổi thái độ, cung kính không thể lại cung kính hơn?
Hai năm trước, hắn từng theo trưởng bối trong nội đường, cùng nhau vây bắt qua Tật Phong Lang. Còn vật này hung tàn thành tính, có đôi khi vừa cho ăn ngon, sau một khắc lại bị nó hạ độc thủ!
Bằng không cũng sẽ không nhận được danh hiệu “bạch nhãn lang“.
Loại vật này tính là một trong những man thú khó thuần phục nhất. Bị đánh một trận là tốt như vậy...
Các ngươi có dám đáng khinh hơn một chút không?
Ngươi dám lại mất mặt sói một chút nữa không?
- Đánh một trận lại như vậy?
La Đường cũng choáng váng. Hắn đang muốn cẩn thận hỏi thăm, lại thấy Phong đường chủ, Vương thú sư phía sau đầy kích động xông lại.
- Là “phương pháp đánh thuần thú” đặc biệt của Trương thú sư!
- Không sai, không sai. Không nghĩ tới dùng tới ở chỗ này, lợi hại, thật lợi hại!
- Phương pháp đánh thuần thú?