Còn không bằng tham gia thi đấu trước, thắng được thứ hạng và địa vị, đến lúc đó lại mang theo uy thế vô địch. Chỉ sợ coi như có người muốn che chở, cũng không che chở nổi.
Danh sư địa vị tuy cao, nhưng cũng chỉ là tương đối.
Danh sư nhị tinh ở Thiên Vũ vương quốc rất lợi hại, đến Hiên Viên vương quốc, liên minh vạn quốc,một bọt sóng cũng không tạo ra nổi.
Chỉ có bản thân thực lực mạnh hơn, hoặc thật sự khiến cho mọi người ý thức được tiềm lực vô hạn, có khả năng khiến cho người ta coi trọng, không ai dám cùng đối địch.
Nếu không, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là phù vân.
- Ba tháng ta đợi không được. Tin tưởng... Lộ Trùng cũng không muốn để chúng ta chờ!
Liếc mắt thoáng nhìn học sinh hôn mê bất tỉnh, ánh mắt Trương Huyền sáng như điện.
Ba tháng quá lâu, chỉ tranh sớm chiều.
Làm hại Lộ Trùng thảm như vậy, còn để cho hắn tiếp tục ung dung tự tại thêm ba tháng? Đùa gì thế!
- Nhưng thực lực của ngươi... Ngay cả nửa bước Chí Tôn còn chưa từng đạt được, làm sao báo thù? Cho dù thật sự muốn, cũng ít nhất phải nắm giữ Chí Tôn đỉnh phong, mới dám qua. Nếu không, rất dễ dàng bị giết chết...
Thấy hắn tâm ý đã quyết, Mạc Vũ có chút nóng nảy.
Người này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Ta cũng đã nói, Hiên Viên vương quốc, cường giả Chí Tôn cũng không dám làm càn. Ngươi ngay cả một nửa bước Chí Tôn còn chưa từng đạt được, cứ như vậy chạy tới, không phải đâm đầu vào chỗ chết là cái gì?
Phải biết rằng cảnh nội vương quốc phong hào, Chí Tôn đỉnh phong chộp một cái cũng được một đám lớn. Nếu thật sự vô địch, sợ rằng ít nhất phải đạt được nửa bước Hóa Phàm.
- Chí Tôn đỉnh phong mới dám đi? Vậy cũng đơn giản!
Trương Huyền nói.
- Đơn giản? Lẽ nào... Ngươi có biện pháp nào?
Thấy hắn nói tự tin, ánh mắt Mạc Vũ nhất thời sáng lên.
Xem ra là có chỗ dựa, mình quá lo lắng...
Nói cũng đúng. Thiên tài như thế, làm sao có thể làm ra chuyện lỗ mãng như vậy!
Trong lòng nàng thở phào nhẹ nhõm, đang muốn hỏi xem thử rốt cuộc có chỗ dựa gì, khiến cho hắn có tự tin như vậy. Lại thấy người thanh niên vẻ mặt bình tĩnh:
- Rất đơn giản, mấy ngày tới nghĩ biện pháp đột phá đến Chí Tôn đỉnh phong không được sao?
Phụt!
Thân thể thoáng lảo đảo một cái, Mạc Vũ thiếu chút nữa thì bị nước miếng của mình sặc chết.
Trời ạ!
Ngươi vừa phải một chút có được hay không?
Chí Tôn là cửa ải cuối cùng của võ giả, độ khó to lớn, so với Tông Sư còn cao hơn gấp mấy lần.
Ngươi tưởng rau cải trắng trong chợ bán thức ăn, một lần thấy một đống lớn? Chộp một cái được một xấp dầy sao?
Mấy ngày tới nghĩ biện pháp đột phá...
Ta có thể từ từ nói chuyện sao?
Nếu như để cho những người bị dừng lại ở Tông Sư đỉnh phong nghe được, khẳng định tức giận đánh chết ngươi ngay tại chỗ.
Còn tưởng rằng là biện pháp gì tốt, hóa ra là cái này...