Trước đóLâm Nhược Thiên nói đã nói cho Lâm Lung thái tử phi biết. Đối phương vô cùng có khả năng phái người qua. Ngoài mặt hắn tỏ ra không để ý, trong lòng vẫn còn có chút lo lắng.
Lúc này thực lực tăng mạnh, lo lắng tiêu tan.
Thở phào nhẹ nhõm, lúc này hắn mới nhớ tới, Lộ Trùng còn đang ở trong gian phòng. Hắn quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy người thiếu niên mở miệng tròn vo, nhìn chằm chằm qua, trợn mắt há hốc mồm.
Thời khắc này, Lộ Trùng có chút suy sụp.
Sau khi đưa qua chiếc nhẫn trữ vật tịch thu được từ Lâm gia, lão sư liền bắt đầu đờ người ra. Thời gian không lâu, đánh như như gió, một quyền nện ở trên trụ đá đo lực...
Sau đó... cho thấy lực lớn 9999 đình!
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Lấy ra một bình ngọc, nhỏ thứ đỏ giống như máu bên trong ở trên người, đờ người ra một hồi, thực lực lại tăng mạnh. Nếu không đột phá Tông Sư đỉnh phong, còn thiếu chút nữa đạt được Chí Tôn...
Làm sao làm được?
Trước đó, hắn vẫn cho là, lợi dụng độc dược ngâm thể, nhận thống khổ vô cùng, hắn tiến bước lại rất nhanh. Lúc này, nhìn thấy lão sư, hắn mới hiểu được... Về chút thành tựu này, cái gì cũng không tính.
Người khác đột phá nửa bước Chí Tôn, cũng muốn mệt chết. Lão sư ngây người một hồi là có thể... Hơn nữa chạy thẳng tới đỉnh phong... Chuyện này truyền đi, chắc hẳn những người tự xưng là thiên tài, tất cả đều sẽ xấu hổ mà chết.
Điều này đã không thể dùng thiên tài để hình dung nữa, mà là... Yêu nghiệt!
Trong lòng đang xúc động, kìm chế chấn động, đã thấy lão sư luôn luôn trầm ổn, hai mắt sáng lên nhìn qua:
- Đúng rồi, ngươi còn có kẻ thù nào không? Nếu không... Ta cũng giúp ngươi báo thù! Nếu như không có, thuận tiện hỏi giúp ta một chút, Mộc Tuyết Tình bọn họ có hay không...
Nói xong, hắn bẻ ngón tay tính toán:
- Nếu có mấy Lâm gia như vậy, nhất định có thể lấy được không ít bảo vật bí tịch. Vậy thật sự đã phát tài...
- ...
Lộ Trùng.
Lão sư, ngươi không phải là cao nhân thế ngoại, xem tiền tài giống như cặn bã sao?
Ngươi không phải là thiên tài siêu cấp, trong lòng ngạo khí, không để ý tới vật tầm thường sao?
Thay người báo thù... cướp đoạt đồ?
Dù thế nào càng nhìn càng không giống cao nhân, ngược lại giống như một kẻ tham tiền?
Trong nháy mắt, Lộ Trùng cảm thấy tán thưởng đối với lão sư trước đó, cần phải định vị lại một lần nữa...
Cũng khó trách Trương Huyền hưng phấn. Ban đầu hắn giúp Lộ Trùng báo thù, chẳng qua là cảm thấy không cam lòng, thay đối phương trút giận. Dù thế nào hắn đều không nghĩ tới, có có thể được nhiều lợi ích như vậy.
Không nói gì khác, nếu như lại có thể tìm tới vài giọt linh huyết, mượn Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, tuyệt đối có thể khiến thân thể đột phá gông cùm xiềng xích, đạt được cảnh giới Chí Tôn.
Đến lúc đó, cho dù đi tới Hiên Viên vương quốc, cũng có thể không cần sợ hãi gì, xông ra một phần thiên địa.
Đang đợi đối phương trả lời, hắn lại nghe phía ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
- Liễu lão sư ở đây không?
- Trước qua một bên nghỉ ngơi đi!
Lại khôi phục vẻ uy nghiêm của lão sư, Trương Huyền nhìn Lộ Trùng khoát tay áo, ngồi nghiêm chỉnh, hờ hững mở miệng:
- Là Tôn lão sư sao? Tiến vào đi!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!