Thấy đám gia hỏa này đã lộ ra dấu vết, trên đầu Trương Huyền đổ mồ hôi, tiếp tục truyền âm qua.
Nhìn thấy nhiều linh thú vây quanh như vậy, dường như nữ tử áo trắng cũng rất kinh ngạc, cũng hiểu rõ ý của hắn cho nên nàng khẽ gật đầu.
- Ngươi không cần sợ, ta đã nhìn thấy thì tự nhiên sẽ không cho phép những linh thú này làm chuyện xấu. Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi đuổi chúng nó đi!
Thấy đối phương đã hiểu, Trương Huyền tiếp tục truyền âm một câu. Khi lần nữa nhìn về phía chung quanh, lông mày nhướng lên.
- Các ngươi muốn bản tọa ra tay thật sao?
Ầm ầm!
Giữa hai hàng lông mày có lực lượng linh hồn phát ra, quét ngang tại chỗ, khiến cho người ta có một loại cảm giác dồi dào và hùng vĩ.
Thực lực của hắn không ra sao cả, thế nhưng nếu nói tới hồn lực, coi như Hóa Phàm bát trọng như Diệp Vấn Thiên cũng kém xa tít tắp!
Lúc này phóng thích hồn lực ra, rất nhiều linh thú và thợ săn lập tức cảm thấy có một đạo uy áp nồng đậm. Quả thực cảm giác được vị trước mắt mình là một tuyệt thế cao nhân.
Lạch cạch!
Một đầu linh thú phi hành cũng không khống chế được thân thể mình nữa mà từ trên không trung rớt xuống.
Vài đầu linh thú trên mặt đất c*̃ng run lẩy bẩy, dường như có chút không chống chọi được.
Nhìn thấy đối phương như vậy, mặc dù Trương Huyền khẩn trương, thế nhưng cũng nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra những linh thú này cũng không ngốc, biết cường giả lợi hại.
Rống!
Trong lúc hắn đang cảm giác đối phương sẽ biết sợ, sẽ trực tiếp thối lui thì lại nghe được một tiếng gào thét. Đầu Hùng Lân Hổ mà hắn nhìn thấy đầu tiên lại rít lên một tiếng mãnh liệt.
Ầm ầm!
Nghe thấy tiếng gào thét, đám linh thú trước đó có chút e ngại giống như tỉnh táo tinh thần lại, khi lần nữa nhìn qua, trong mắt lộ ra hung quang.
- Chuyện gì xảy ra?
Rất nhiều linh thú vừa mới rồi còn bị dọa tới mức run rẩy, kết quả sau khi tên này kêu to lại biến thành bộ dáng này, Trương Huyền biến sắc.
Chẳng lẽ... Đầu Hùng Lân Hổ này đã nhận ra bản thân?
Chính là bởi vì nhìn thấy gia hỏa này cho nên hắn mới cùng đi lên. Đối phương đi qua bên người hắn, tất nhiên sẽ biết thực lực của mình. Nhưng mà người trước đó nó nhìn thấy chính là Trương Huyền, mà bây giờ hắn lại ngụy trang thành Dương sư, làm sao có thể nhận ra được cơ chứ?
Rống!
Trong lúc hắn đang nghi ngờ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thì chỉ thấy đầu Hùng Lân Hổ này lần nữa điên cuồng hống một tiếng, móng vuốt thô to chạm đất, lăng không nhảy lên, là người đầu tiên lao tới.
- Nguy rồi!
Hắn tối sầm mặt lại.
Dù là kẻ ngu hơn nữa cũng biết, nhất định hắn đã để lộ một ít thứ.
Xem ra, ở trước mặt võ giả ngụy trang cao nhân còn có thể đi thông được, thế nhưng làm như vậy ở trước mặt linh thú, căn bản không được a!