Gió mà ống tay áo tạo ra, bình tĩnh tự nhiên, không có khả năng thổi đứt sợi tóc. Sở dĩ như vậy, chỉ có một khả năng, đó chính là... Vừa rồi Trương sư chặt đứt hắn tóc, căn bản không phải chỉ là một kiếm, mà là... Mấy chục kiếm!
Chỉ là những kiếm chiêu này chưa trực tiếp chặt đứt tóc, thoạt nhìn vẫn là một sợi. Thế nhưng một khi gió nhẹ thôi một cái, rốt cuộc cũng không chịu nổi mà bị cắt thành mấy chục đoạn.
Cúi đầu nhìn về phía những đoạn tóc bay phất phới, mỗi một đoạn dài ngắn hoàn toàn giống nhau, chỗ đứt gãy bóng loáng mượt mà, không có một chút cẩu thả nào.
Một kiếm chặt đứt tóc, rất nhiều cường giả kiếm thuật cũng có thể làm được. Thế nhưng có thể liên tục chém ra mấy chục kiếm, không ngừng, mỗi một chiêu đều vừa vặn... Đây là lực khống chế như thế nào chứ?
Toàn thân run rẩy, Liêu Vũ Chí đã không nói ra lời được nữa.
Vốn hắn cho rằng đối phương dùng một kiếm cắt tóc hắn đã nhìn rõ, nhưng bây giờ mới biết... Căn bản hắn không hiểu!
Chuyện này đã không riêng gì vấn đề lực khống chế nữa. Mà là kiếm đã giống như ngón tay của đối phương, đã có cảm xúc, biết tóc to bao nhiêu, phải chém tới loại trình độ nào thì gió mới có thể thổi gãy...
Vẻ mặt giật mình, hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trương sư đã đi xuống đài tỷ thí, về tới vị trí của mình.
- Ta sẽ cố gắng, cố gắng không phụ lòng ân ngươi truyền kiếm!
Nhớ lại động tác vung kiếm và thần thái vừa rồi của Trương Huyền, nhớ lại một lần ở trong đầu, hắn đã biết mình được lợi rất nhiều. Lúc này hai tay xiết chặt, Liêu Vũ Chí c*̃ng đi xuống. Vừa mới trở lại Hàn Khí tông thì đã bị tất cả trưởng lão trong môn phái vây quanh.
- Vừa rồi rốt cuộc tại sao lại nhận thua? Ta không nhìn thấy hắn cầm kiếm ah, rốt cuộc hắn đã dùng cái gì để đánh bại ngươi vậy?
Mọi người rất là nghi hoặc.
Ngay cả Trương sư kiếm cũng còn chưa có lấy ra, vì sao Liêu Vũ Chí đã chủ động nhận thua rồi?
- Dùng cái gì để đánh bại ta sao?
Nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, Liêu Vũ Chí cười khổ một tiếng, con ngươi không kìm lòng được co lại, thân thể khẽ run:
- Một ngón tay...
- Một ngón tay?
Tất cả mọi người đều ngây người.
...
Từ tám chọn ra bốn, tác dụng của vận khí đã không còn lớn, Tống Siêu, Nhược Hoan công tử đều dừng bước ở đây. Người có thể tấn cấp, ngoại trừTrương Huyền có tu vi hơi yếu chút ra, ba người khác đều đạt đến tứ tinh đỉnh phong, Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong.
Hầu như đều là người có tiếng ủng hộ tranh đoạt quán quân lớn nhất trước đó.
Nhất là La Tuyền đối chiến với Nhược Hoan công tử, toàn bộ quá trình đều là nghiền ép, căn bản không phải là cùng một cấp bậc.
Chỉ là, mặc dù chưa tiến vào trước bốn, thế nhưng Nhược Hoan công tử c*̃ng đã hài lòng. Nếu như không phải có Trương sư thì có khả năng hắn đã bị loại từ vòng tuyển chọn, làm sao có thể đi vào trước tám. Còn có cơ hội đi vào Hồng Viễn Danh sư học viện học tập cơ chứ?
- Trận tiếp theo, Lưu Vân tông La Tuyền đối chiến với Vọng Giang tông Tất Giang Hải, Lạc Sa tông Hoàng Tranh đối chiến với Vạn Quốc liên minh Trương Huyền!
Hồng sư nói ra số trận chiến đấu kế tiếp.
- Lạc Sa tông Hoàng Tranh? Gia hỏa xếp hạng thứ tư trên tiềm lực bảng?
Trương Huyền nhìn về phía một thanh niên đang ở trên đài.