“Ừm!
Dương sư gật gật đầu, cầu vểnh lên, ánh mắt nhìn lên trên không trung, dường như đang nhớ tới chuyện gì đó, thâm thúy không gì sánh được. Ngay sau đó, hai tay chắp ra sau lưng, lăng không hư độ, từng bước một đi về phía nơi xa.
“Cao nhân, đây mới là cao nhân!
Nhìn thấy khí chất của hắn và thủ đoạn lăng không mà đi, Khang đường chủ, Triệu minh chủ lần nữa phục sát đất, cúi đầu thầm nói.
Cái gì là cao nhân? Đây mới là cao nhân!
Cái gì là cường giả? Đây mới là cường giả!
Thân là Danh sư cấp cao, nhưng xưa nay không tuyên dương, khiêm tốn mà nội liễm, coi như đối phương bắt nạt đến tận cửa cũng chỉ nộp chút linh thạch là có thể giải quyết, xong chuyện phủi áo rời đi, không để lại một câu...
Ngoại trừ khâm phục và rung động, thực sự bọn hắn không nghĩ ra được từ nào để hình dung được nữa.
Cung tiễn đối phương rời khỏi, đang định ngẩng đầu thì đột nhiên nghe được thấy thanh âm của một vật rơi xuống, ngay sau đó tiếng “Bịch bịch!Ai nha!vang lên, hình như có người rớt xuống từ trên không trung.
Vội vàng nhìn lại về phía trước, Dương sư đã biến mất không thấy gì nữa. Ở trên bầu trời vạn dặm nào có nửa điểm tung tích.
“Mới vừa rồi là... Dương sư rơi xuống?
Mấy người nhìn nhau, nháy con mắt.
Nghe được có người ngã xuống từ trên không trung, sẽ không phải là Dương sư đó chứ...
Chỉ là, suy nghĩ này vừa xuất hiện thì bọn hắn lập tức lắc đầu.
Nói đùa gì vậy!
Dương sư là tồn tại siêu cường Danh sư bát tinh hư hư thực thực, có thể phi hành không gián đoạn. Một ngày một đêm cũng không biết mỏi mệt, làm sao có thể từ không trung rơi xuống chứ? Nhất định là tốc độ quá nhanh, đã biến mất ở trước mắt mọi người.
Hiểu rõ điểm này, cả đám không dám suy nghĩ nhiều, lập tức quay người đi ra ngoài.
“Không nghĩ tới lão gia lợi hại như vậy!
“Sư tổ thật mạnh!
Mấy người rời khỏi, sân nhỏ an tĩnh lại, đám người Tôn Cường, Trịnh Dương nghĩ đến uy phong vừa rồi của Dương sư. Mỗi người đều tràn ngập hưng phấn, chỉ có Vương Dĩnh là vội vã đi đến bên trong sân nhỏ.
Vừa rồi những người khác chỉ lo hóa giải dược lực làm dịu thương thế, mà nàng lại một mực tập trung ánh mắt ở trên người “Dương sư“. Đã nhìn thấy sắc mặt hắn trắng bệch, không kiên trì nổi mà rớt xuống từ trên không trung.
Nếu thực sự là Danh sư bát tinh, làm sao có thể không kiên trì nổi mà rơi xuống từ trên không trung cơ chứ?
Nhất định là Trương sư đã dùng đặc thù thủ đoạn nào đó, không tiếc tiêu hao cực lớn mới hóa giải nguy cơ ngày hôm nay.
Đi vào nội viện, nhìn về phía vừa rồi Dương sư rơi xuống, chỉ thấy trên mặt đất có một cái hố không lớn. Dường như là đầu c*m v**, hẳn là vừa rồi từ trên không trung rơi xuống, dùng đầu tiếp đất, chỉ là... Nơi đó lại không có nửa cái bóng người.
“Người đâu?
Dùng thủ đoạn nào đó vượt qua năng lực, lại từ không trung rơi xuống, nhất định sẽ bị thương, làm sao thoáng cái người đã biến mất không thấy tăm hơi cơ chứ?
Vương Dĩnh tràn ngập lo lắng.
“Vương Dĩnh, không hóa giải dược lực, khôi phục thương thế, còn chạy tới nơi này làm gì?
Đang muốn tiếp tục tìm kiếm thì đã nghe một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên. Nàng vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Trương sư đang đứng ở cách đó không xa, nhìn qua, lông mày nhăn lại.
“Lão sư, vừa rồi... Con, con nhìn thấy Dương sư, dường như từ trên không trung rơi xuống nơi này. Con sợ hắn bị thương, cho nên tới xem một chút!
Hơi đỏ mặt, Vương Dĩnh vội vàng giải thích.
“Bị thương? Nói đùa cái gì, lão sư là nhân vật tuyệt thế, làm sao bị thương được chứ?
Lông mày nhíu một cái, ngay sau đó Trương sư đã khoát tay áo: “Được rồi, đi xuống đi, ta thương nghị việc cứu chữa Lộ Xung như thế nào với lão sư. Cho nên không hy vọng có người quấy rầy, đi ra ngoài trước đi!
“Vâng!
Thấy hắn không có việc gì, không giống như mới vừa từ trên không trung rơi xuống, Vương Dĩnh đành phải ôm quyền rời khỏi, đồng thời vẻ mặt tràn ngập nghi hoặc.
Chẳng lẽ... Nhìn lầm?
Dương sư là Dương sư, Trương sư là Trương sư, căn bản không phải cùng là một người?
Nếu không, mới vừa rồi từ trên không trung rơi xuống, đầu cắm xuống, làm sao ngay cả một chút thương thế cũng không có, khí tức lại còn trầm ổn như thế chứ?
“Coi như đoán sai thì dấu ấn mà Mặc Hồn Sinh để lại trên cổ lão sư sẽ không sai!
Cắn răng, Vương Dĩnh lần nữa tràn ngập lòng tin.
Coi như mình suy đoán không đúng, thế nhưng cái dấu ấn kia không có khả năng xảy ra vấn đề! Nàng đã tận mắt nhìn thấy, xác nhận nhiều lần, làm sao có thể phạm vào sai lầm cơ chứ?
“Lần sau khi Dương sư xuất hiện lại tìm lão sư, nhất định có thể nhìn ra cái gì đó...