- Ngô cung chủ, Trương sư hắn không phải là hạng người l* m*ng...
Không nghĩ tới vị Trương sư này chỉ nói một câu, khiến cho Ngô cung chủ luôn luôn trầm ổn, vui buồn không lộ ra, lại tức giận tới mức đuổi người, khóe miệng Khang đường chủ giật loạn. Hắn cũng cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Vì hai danh ngạch này, hắn không biết đã phải cố gắng bao nhiêu. Vị này thì hay rồi. Chỉ một câu nói đã đắc tội người ta...
- Tiễn khách!
Không để ý tới lời giải thích của hắn, Ngô cung chủ quát lớn một tiếng.
Ầm!
Nghe được âm thanh này, mấy người nữ tử mặc y phục màu trắng vừa đưa bọn họ tới, liền tiến tới trước mặt, vẻ mặt không vui:
- Mấy vị, xin mời!
- Ngô cung chủ...
Khang đường chủ còn muốn nói thêm vài câu, đã bị Trương Huyền cắt ngang:
- Được rồi, Khang đường chủ, cần gì để ý tới kẻ nam không ra nam nữ không ra nữ này. Bảo chúng ta đi, chúng ta trực tiếp rời đi là được.
Két!
Dưới chân Nhược Hoan công tử thoáng trượt một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Khang đường chủ cũng lập tức hóa đá, cứng đờ tại chỗ.
Vị Ngô cung chủ trước mắt này, hắn đã quen biết từ nhiều năm trước, mỹ lệ, trang nhã. Nữ nhân nhìn thấy nàng cũng sẽ tự cảm thấy xấu hổ... Đối với nhân vật như vậy, Trương sư tự nhiên trực tiếp nói là nam không ra nam nữ không ra nữ...
Cho dù nàng không đồng ý cho thêm một danh ngạch, hai người cũng đã không tệ lắm. Cho dù... bị đuổi ra ngoài, cũng coi như an toàn rời đi, không xé rách da mặt.
Cái này thì hay rồi. Trực tiếp mắng chửi người, vị cường giả Hóa Phàm ngũ trọng này không nổi giận, lập tức đánh chết ngươi mới là lạ...
Thân thể hắn thoáng động, chân khí trong cơ thể vận chuyển, chắn ở trước mặt Trương Huyền. Chỉ cần đối phương nổi giận, cho dù phải liều mạng trọng thương, hắn cũng muốn đưa người đi ra.
- Ngươi nói cái gì?
Quả nhiên, sắc mặt Ngô cung chủ thâm trầm như sắt, lúc trước dĩ nhiên bị lửa giận thiêu đốt, ánh mắt hình như muốn xé nát người.
- Ta nói cái gì, ngươi chẳng lẽ không rõ ràng? Còn muốn ta nói thẳng ra?
Trương Huyền cũng không lo lắng, ánh mắt thản nhiên:
- Nếu như ta không nhìn nhầm, lông ở một vài nơi của ngươi, chắc hẳn là mọc rất nhanh, cũng rất dài!
- Phụt!
Mắt tối sầm, Nhược Hoan công tử thật sự nhịn không được, thiếu chút nữa một hơi không thở ra được, chết ngay tại chỗ.
Cái gì!
Đại ca, ngươi đây là cố ý?
Mắng người ta nam không ra nam nữ không ra nữ, lại đủ vô sỉ. Lần này tự nhiên lại quan tâm tới lông người ta... Lông người ta lại dài, đã có quần áo chống đỡ, ăn thua gì tới ngươi!
Ở trước mặt mọi người nói ra như vậy, không phải đùa giỡn lưu manh thì là làm gì?
Lại nói, cho dù lông dài... Ngươi làm thế nào nhìn ra được?
Năng lực quan sát của danh sư... đều bị ngươi dùng làm gì vậy...
Khang đường chủ không khác gì người học sinh này của hắn, cũng cảm thấy thiên lôi cuồn cuộn đánh xuống một hồi. Chân khí hắn thật vất vả mới tập trung lại, thiếu chút nữa thì không giữ được, tu vi bị phá hủy.