Sắc mặt Nhược Hoan công tử cũng lúc đỏ lúc trắng, sắp nổ tung:
- Không cùng ta so tài cũng được. Chỉ cần ngươi thừa nhận, thời gian một nén hương, lĩnh ngộ Hồng Liên Cửu kiếm đến tiểu thành, ta chủ động chịu thua, tuyệt đối không nhiều lời vô ích.
Chỉ cần hắn thừa nhận lĩnh ngộ đến trình độ cao thâm hơn ta, có vinh dự tín nhiệm đối với danh sư, tự nhiên hắn sẽ không tiếp tục dây dưa.
- Tiểu thành...
Trương Huyền lại lắc đầu:
- Hồng Liên Cửu kiếm, ta một chiêu chưa từng luyện. Ngay cả nhập môn cũng chưa tới, làm sao có thể đạt được tiểu thành!
- Không luyện?
Không chỉ Nhược Hoan công tử sửng sốt, ngay cả tất cả mọi người cũng ngẩn người.
Một chiêu không luyện? Vậy dựa vào cái gì đánh giá là đứng đầu?
Tấm màn đen cũng quá lớn!
Đám người Khang đường chủ, Tô sư cũng đều không hiểu ra sao.
Bọn họ và Hồng trưởng lão ở chung nhiều năm, biết tính tình của hắn, luôn luôn công bằng chính trực, không có khả năng làm ra chuyện vì tình riêng thiên vị. Nhưng... Trương sư học chưa từng học, dựa vào cái gì lại quyết định là đứng đầu?
Đây chính là liên quan đến tuyển chọn thi đấu danh sư. Làm như vậy có đúng là có chút đùa quá trớn hay không?
- Lẽ nào... Hồng trưởng lão thu Trương sư làm học sinh? Vì học sinh của mình có thể tham gia thi đấu, cố ý nhường?
- Không đến mức như vậy!
- Nếu không phải như vậy, vì sao hai người đợi ở trong gian phòng một canh giờ, ngay cả tu luyện cũng chưa từng tu luyện, liền trực tiếp tuyên bố đứng đầu?
Đoàn người bàn luận.
Trương sư và Hồng trưởng lão vừa mới bắt đầu không biết, nhưng trong nháy mắt thái độ đại biến. Nếu nói không có quan hệ gì, ai cũng không tin.
- Hồng trưởng lão, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Thật sự không nhịn được, Khang đường chủ nhìn qua.
Những người khác cũng đồng loạt đưa mắt tập trung qua.
- Thu hắn làm học sinh?
Nghe được mọi người suy đoán, khóe miệng Hồng trưởng lão giật một cái.
Các ngươi thật sự biết tưởng tượng!
Cho dù muốn nhận... cũng phải có bản lĩnh này mới được!
- Các ngươi không cần đoán bậy. Là ta muốn bái Trương sư làm sư, hắn không đồng ý!
Hắn lắc đầu, nói ra lời nói thật.