Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Cơ Điện - Tân Tiểu Điệp (FULL)

"Trì Vãn Ngưng càng không khách khí nói: “Ngươi để ý tới mỹ nữ ở phía bắc này chứ gì, nếu ta không trông coi ngươi, e là nữ nhân trong thiên hạ đều bị ngươi dụ lên giường.” 

             Ninh Dạ lộ vẻ tức giận: “Ngươi thì biết gì? Năm xưa Tần Thì Nguyệt nhận được La Hầu còn có công lao của ta. Xem như Tần Thì Nguyệt nợ ta một ân tình nên ta mới tìm cô ấy để bàn bạc, ta đang làm chuyện công, ngươi không biết thì đừng nói linh tinh.” 

             Văn Nhược ngạc nhiên: “Hóa ra Ninh sứ biết chuyện về La Hầu?” 

             Ninh Dạ hừ một tiếng: “Sao nào? Ngươi không biết là ta biết à? Chắc trong Trấn Bắc phủ này, chuyện ta giúp Tần Thì Nguyệt không phải bí mật gì chứ?” 

             Văn Nhược cười khổ lắc đầu: “Tần Thì Nguyệt chưa từng nói tới chuyện này.” 

             Đương nhiên cô không nói, đây vốn là chuyện Ninh Dạ và Tần Thì Nguyệt đã giao hẹn. Lúc đó tuy Ninh Dạ đã gặp La Hầu nhưng danh tiếng của La Hầu còn chưa nổi, cho nên dẫu là người của Cực Chiến đạo cũng không nghĩ Ninh Dạ biết yêu thú đó là gì. 

             Nhưng bây giờ Ninh Dạ phải tự vạch trần. 

             Ninh Dạ cười nói: “Nếu không có ta chưa chắc lúc đó các ngươi đã lấy được La Hầu dễ dàng như vậy. Nghe nói năm năm trước Trấn Bắc Vương thắng được Trấn Nam Vương, trong đó cũng có công của La Hầu? Không biết bây giờ La Hầu thế nào rồi?” 

             Nghe y hỏi như vậy, Văn Nhược thở dài lắc đầu. 

             Ninh Dạ ngẩn ra: “Sao vậy? Có chuyện gì à?” 

             Văn Nhược chỉ lắc đầu: “Không thể nói, không thể nói.” 

             Ninh Dạ vuốt cằm tự nhủ: “Trấn Bắc Vương nghe tên Tần Thì Nguyệt thì đột nhiên nổi nóng, chuyện La Hầu lại không thể nói, mà Trấn Bắc Vương đánh bại Trấn Nam Vương rồi không còn động tĩnh... chẳng lẽ là...” 

             Trong mắt y toát lên vẻ kinh ngạc. 

             Văn Nhược bị dọa cho nhảy dựng lên, thế mà ngươi cũng đoán được? 

             Ninh Dạ vỗ tay cầm, lắc đầu nói: “Xem ra Tần Thì Nguyệt dẫn La Hầu bỏ chạy rồi, thật đáng tiếc, chẳng trách ta không cảm giác được La Hầu trong quý phủ.” 

             Xoạt! 

             Thân hình khôi ngô như ngọn núi của Từ Liệt đột nhiên xuất hiện. 

             Hắn nhìn xuống Ninh Dạ: “Cảm thụ La Hầu? Ngươi có thể cảm nhận sự tồn tại của La Hầu?” 

             Ninh Dạ đứng dậy: “Bái kiến Trấn Bắc Vương.” 

             Từ Liệt đã nói: “Nói, làm sao ngươi cảm nhận được vị trí của La Hầu?” 

             Ninh Dạ hơi ngại ngùng: “Lúc trước khi giao dịch với Tần Thì Nguyệt, ta phát hiện yêu hầu bên cạnh Tần Thì Nguyệt có vẻ khác thường nên rút một ống máu của nó. À, chắc Chiến Thiên Quân cũng biết việc này.” 

             “Hừ!” Thật ra không cần Chiến Thiên Quân, Từ Liệt cũng biết. Chính vì tên này nên hai tháng đầu sau khi La Hầu trở về, Từ Liệt tạm thời không thể sử dụng La Hầu, chẳng khác nào làm hắn thiếu mất một cơ hội tăng cường. 

             Nếu không phải bây giờ Ninh Dạ đang có thân phận đặc sứ, Từ Liệt sẽ vỗ một chưởng đánh tan đầu của y. 

             Từ Liệt đã nói: “Chắc chắn ngươi không còn giữ chỗ máu đó nữa.” 

             Ninh Dạ nói: “Đúng, đã sử dụng, phương pháp sử dụng của tại hạ khá đặc biệt nhưng chính vì vậy nên tại hạ có thể nhận biết phương vị của La Hầu.” 

             Nói xong y nhìn Từ Liệt cười nói: “Nếu Ninh Dạ đoán không sai, chắc La Hầu đang không ở trong vương phủ. Có cần Ninh Dạ giúp vương thượng tìm kiếm không?” 

             Từ Liệt lại lắc đầu: “Không cần.” 

             Nực cười, không phải hắn không biết La Hầu ở đâu, cho dù ngươi thăm dò được phương vị cụ thể thì cũng có tác dụng quái gì? 

             Thấy hắn như vậy, Ninh Dạ nghi hoặc: “Trấn Bắc Vương không định tìm lại La Hầu, chẳng lẽ là...” 

             Trong lòng Từ Liệt giật thót, hỏng rồi. 

             Quả nhiên Ninh Dạ đã ra vẻ hiểu ra: “Chỉ sợ không phải vương thượng không muốn tìm về mà là ngài biết nó ở đâu, trong thiên hạ này, nếu nói có một nơi mà cả vương thượng cũng không thể tới lấy...” 

             “Im miệng!” Từ Liệt quát lớn. 

             Ninh Dạ mỉm cười: “ ta hiểu tâm trạng của vương thượng. Vốn tưởng rằng có thể giúp vương thượng làm chút gì, bây giờ xem ra vương thượng không cần, thế thì thôi vậy. Chuyện hôm nay chỉ tới đây thôi, ta xin cáo lui.” 

             Nói xong đã đứng dậy cùng Trì Vãn Ngưng, lùi ra phía ngoài. 

             “Đợi đã!” Từ Liệt lại quát 

             Ninh Dạ đứng lại. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!