“Hả?” Quân Bất Lạc nheo mắt lại.
“Bọn chúng không đi thì nghĩ cách diệt trừ bọn chúng. Yên Vũ lâu có Thất Đại Đô Sứ, đã chết mất hai người, nếu đánh chết thêm một hai người, cũng là công lớn cho Đông sứ.”
Quân Bất Lạc động tâm: “Được, cứ làm như vậy đi. Ngươi cần ta giúp gì không?”
“Giao đám người Hạo Thiên môn cho ta đi.” Ninh Dạ mặt không đổi sắc nói: “Tên Viên Thanh Sơn kia nhận được Phong Ma Vũ, luyện thành bảo thế, cũng là một cao thủ không tệ. Không khéo có thể sử dụng được. Có hắn ở đây, chưa biết chừng còn dụ được mục tiêu mà chúng ta cần.”
“Được!”
————————————————————
Trong một gian nhà nhở ở Đông Phong quan.
Kinh Trường Dạ mở hộp ra.
Trong hộp chẳng có thứ gì, chỉ có một bức thư.
Kinh Trường Dạ không lấy làm lạ, vẫn nhìn thư cười lạnh nói: “Ta bảo mà, làm sao nha đầu này lại dễ dàng buông tay như vậy, quả nhiên đã đánh tráo.”
“Trưởng lão, chỉ có đại năng Vô Cấu mới có thể mở hộp này.” Đệ tử Ma môn bên cạnh nói.
“Ừ, gần đây Công Tôn Điệp và Công Tôn Dạ rất thân cận, chắc đã dựa dẫm vào Yên Vũ lâu. Chẳng trách bọn chúng không động tâm với cái hộp.” Kinh Trường Dạ nói xong lấy bức thư ra.
“Trưởng lão cẩn thận.” Đám đệ tử bên cạnh đồng thanh.
Kinh Trường Dạ có vẻ không ưa phương thức kém cỏi thể hiện lòng trung thành này, hắn mở bức thư, đọc kỹ, hai mắt sáng rực lên: “Còn có chuyện này à!”
Bức thư đã bốc lửa rồi cháy rụi.
Dưới ánh nến, gương mặt Kinh Trường Dạ nhíu mày.
Hắn đang suy nghĩ.
Rốt cuộc tin tức mà Công Tôn Điệp để lại cho hắn là thật hay giả, chẳng lẽ cô gái này có âm mưu gì?
Nhưng đúng lúc này, Luyện Ngục ma đàn của Kinh Trường Dạ có khói xanh bốc lên.
“Kinh Trường Dạ...”
Chính là giọng nói của Luyện Ngục viêm ma.
——————————
Trong một ngóc ngách khác ở Đông Phong quan.
Phong Trung Túc, Ma Hải Thọ đang nghe một người báo cáo.
“Có chắc là cô ta nói thật không?” Giọng nói của Phong Trung Túc rất nghiêm nghị.
Người kia chỉ cúi đầu trả lời: “Đệ tử không dám chắc. Nhưng theo tình hình trước mắt, chuyện Công Tôn Dạ bị bắt không phải là giả.”
“Hải Thọ, ngươi thấy sao?” Phong Trung Túc hỏi Ma Hải Thọ.
Ma Hải Thọ cười khà khà: “Khó mà tin được cô nàng này, nhưng chỉ cần lời của cô ta có một chút chân thực thôi, đây cũng là cơ hội hiếm thấy. Cô ta có kế hoạch của cô ta, chúng ta cũng có kế hoạch của chúng ta. Quan trọng nhất là... Xem ra vì nguyên nhân nào đó nên Quân Bất Lạc không muốn cầu viện, chỉ cần xác nhận được điều này là không có gì đáng sợ.”
Phong Trung Túc cũng bắt đầu cười khà khà: “Chỉ cần Quân Bất Lạc không cầu viện, chúng ta có thể khiến Đông Phong quan trời long đất lở!”
“Còn cả Kinh Trường Dạ, Tử Giới châu kia nữa!”
“Đúng vậy!”
Nghe Ninh Dạ đề nghị, Quân Bất Lạc triệt tiêu Hắc Bạch đại trận.
Đông Phong quan lại khôi phục vẻ ôn hòa khi xưa, chỉ có điều ngoài lỏng mà trong chặt, trong bóng tối đã thực hiện vô số thủ đoạn giám sát khắp toàn thành.
Nhưng những thủ đoạn này có hiệu quả với cảnh giới Vô Cấu không, thì không thể nói trước được.
Thương thế do Tử Lão gây ra, ngoài Loạn Thần chú, những thứ khác ít nhất cũng mất ba ngày mới khỏi hẳn, vì vậy mấy ngày này Quân Bất Lạc vẫn đang bế quan.
Phủ Đông sứ tạm thời giao cho Lý Trường Hồng xử lý, sự vụ của Đông Phong quan thì giao cho vương triều Dịch quốc.
Nhưng trên thực tế người quyết định vẫn là Ninh Dạ.
Hôm nay, Ninh Dạ đang tiếp đón một vị khách quý.
Liệt Không Thiên Yêu.
Sau chuyện Phượng Linh các, Liệt Không Thiên Yêu không đi khỏi mà ở lại Đông Phong quan.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!