Sau khi rời khỏi phủ đặc sứ, Ninh Dạ vẫn đang suy nghĩ.
Bàn bạc với Tần Thì Nguyệt, ít nhất y cũng xác định được một chuyện, đó là lần này Cực Chiến đạo chịu tới trao đổi, đúng là còn mục đích khác.
Có lẽ đây là nguyên nhân bọn họ chịu mạo hiểm.
Mà đã là mạo hiểm, như vậy rất có thể phương thức Tần Thì Nguyệt bảo vệ Lưỡng Nghi Càn Khôn tán không hề quan trọng như họ tưởng - nếu mục đích ẩn giấu còn quan trọng hơn Lưỡng Nghi Càn Khôn tán.
Vậy nó là gì đây?
Thứ mà tu tiên giả theo đuổi, không gì ngoài đại đạo, công pháp, tài nguyên tu luyện.
Vốn dĩ Ninh Dạ cho rằng mục đích của Cực Chiến đạo cũng như vậy, nhưng nhìn vào những người được phái tới, nhìn phương thức làm việc của họ, quả thật không thể nghĩ ra rốt cuộc Cực Chiến đạo đang âm mưu điều gì.
Nhưng sau khi tiếp xúc với Mộc Khôi tông, Ninh Dạ đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Ngoài tài nguyên tu luyện, thật ra mỗi môn phái còn một số nhu cầu đặc biệt.
Ví dụ như lần này Mộc Khôi tông không cần tài nguyên mà cần người.
Hơn nữa trong ba điều kiện mà Cực Chiến đạo đề xuất, một trong số đó là chỉ định người trao đổi.
Theo Hắc Bạch thần cung, điều kiện này bình thường tới không thể bình thường hơn, đương nhiên Cực Chiến đạo phải đảm bảo an toàn, vì vậy họ sẽ chỉ định nhân viên Hắc Bạch thần cung với thực lực không cao hơn người của Cực Chiến đạo, kết hợp cùng địa điểm trao đổi là có thể đảm bảo an toàn.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, đám người của Cực Chiến đạo có tu vi còn chưa tới cảnh giới Vạn Pháp, nếu có vài đại năng ẩn nấp bên cạnh, bọn họ có tư cách gì mà đòi phát hiện?
Điều kiện này nhìn bên ngoài thì an toàn, thực chất hoàn toàn vô dụng.
Trừ phi bọn họ đưa ra yêu cầu này vốn không vì lý do an toàn.
Vậy có phải mục đích của Cực Chiến đạo là nhắm vào một người nào đó không?
Có khả năng này, nhưng ngẫm lại thì không giống.
Bất luận là giết người hay cướp người, với tình hình của Cực Chiến đạo đều không thực tế.
Bây giờ lượng tin tức mới chỉ có hạn, tạm thời Ninh Dạ còn chưa tra ra manh mối, nhưng Ninh Dạ tin chỉ cần đối phương có yêu cầu, chắc chắn mình sẽ tra ra được.
Dù sao y còn có Côn Lôn kính, có Vấn Thiên thuật.
Lúc này trong lòng đã có tính toán, Ninh Dạ đang định đi về, đột nhiên trong lòng hơi động, ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở đằng xa có một cô gái mặc áo trắng đang bước tới.
Tuy gương mặt rất xa lạ, nhưng khoảnh khắc đó Ninh Dạ lập tức nhận ra.
Công Tôn Điệp?
Sao cô ấy lại tới đây?
Đang lúc kinh ngạc, giọng nói của Công Tôn Điệp đã vọng vào đáy lòng: “Buổi tối gặp nhau ở chỗ cũ.”
——————————————————————
Thiên Tú các, Thiên Nhã cư.
Đây là nơi ở của hoa khôi Huyền Diệu Nhã, đang được ưa thích nhất trong Thiên Tú các.
Huyền hoa khôi không phải người của Vạn Hoa cốc, cô nàng xuất thân trong gia đình quyền quý, phụ thân vốn là một quan lại trong triều, nhưng do đắc tội với cấp trên nên bị tịch thu gia sản. Huyền Diệu Nhã cũng lưu lạc tới kỹ viện. Do tướng mạo xinh đẹp, đa tài đa nghệ, xuất thân cao quý, cô nàng được tôn làm hoa khôi .
Còn bây giờ, vị hoa khôi này đang run run rẩy rẩy dâng trà cho Ninh Dạ.
Trước đây không lâu Ninh Dạ mới dẫn người tới tra xét Thiên Tú các, chuyện này đã khiến Huyền Diệu Nhã hết sức chấn động.
Tú bà Nguyệt tẩu rất ân cần dâng một túi giới tử lên, Ninh Dạ nhìn qua, lần này chuẩn bị chu đáo, trong đó có tới trăm vạn linh thạch.
Đây cũng là một khoản lớn.
Ninh Dạ không khách khí, tu tiên cần tài nguyên, không cần từ chối những lợi lộc này.
Y nhấp một ngụm trà rồi nói: “Bây giờ các cô nương của ngươi đang trong đại lao, tuy không dễ chịu gì, nhưng ta đã dặn trước, không bị tra tấn.”
“Đa tạ tuần tra viên.” Nguyệt tẩu cảm kích nói.
“Đúng rồi, chuyện Giang Đại Chuy thế nào rồi?”
Nguyệt tẩu thở dài: “Do Lưu Vân Tiên Tôn làm.”
Quả nhiên!
Tuy đã suy đoán từ trước nhưng khi xác nhận lại, Ninh Dạ vẫn thở dài.
Nhưng nghe tên Lưu Vân Tiên Tôn, y cũng kinh ngạc: “Hóa ra là Kế Lưu Vân?”
Vạn Hoa cốc có Tứ Đại Tiên Tôn, Cửu Thiên Tiên Nữ, tương đương với Thập Nhị Thiên Cương của Hắc Bạch thần cung, còn trong mười ba người này Tứ Đại Tiên Tôn xếp trước, tương đương với Nhạc Tâm Thiện.
Không ngờ bà ta lại đích thân đến đây, nhưng nghĩ lại thì mục đích của bọn họ là Ngọc Hoàng Cốt, Ninh Dạ không thấy lạ: “Bà ta không làm gì ngươi chứ?”
“Cám ơn tuần tra viên đã quan tâm. Tiên tôn nói mục tiêu của Vạn Hoa cốc là Yên Vũ lâu, không phải Hắc Bạch thần cung, lần này ra tay như vậy đã đắc tội, xin quý môn phái bao dung.”
Sau khi rời khỏi phủ đặc sứ, Ninh Dạ vẫn đang suy nghĩ.
Bàn bạc với Tần Thì Nguyệt, ít nhất y cũng xác định được một chuyện, đó là lần này Cực Chiến đạo chịu tới trao đổi, đúng là còn mục đích khác.
Có lẽ đây là nguyên nhân bọn họ chịu mạo hiểm.
Mà đã là mạo hiểm, như vậy rất có thể phương thức Tần Thì Nguyệt bảo vệ Lưỡng Nghi Càn Khôn tán không hề quan trọng như họ tưởng - nếu mục đích ẩn giấu còn quan trọng hơn Lưỡng Nghi Càn Khôn tán.
Vậy nó là gì đây?
Thứ mà tu tiên giả theo đuổi, không gì ngoài đại đạo, công pháp, tài nguyên tu luyện.
Vốn dĩ Ninh Dạ cho rằng mục đích của Cực Chiến đạo cũng như vậy, nhưng nhìn vào những người được phái tới, nhìn phương thức làm việc của họ, quả thật không thể nghĩ ra rốt cuộc Cực Chiến đạo đang âm mưu điều gì.
Nhưng sau khi tiếp xúc với Mộc Khôi tông, Ninh Dạ đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Ngoài tài nguyên tu luyện, thật ra mỗi môn phái còn một số nhu cầu đặc biệt.
Ví dụ như lần này Mộc Khôi tông không cần tài nguyên mà cần người.
Hơn nữa trong ba điều kiện mà Cực Chiến đạo đề xuất, một trong số đó là chỉ định người trao đổi.
Theo Hắc Bạch thần cung, điều kiện này bình thường tới không thể bình thường hơn, đương nhiên Cực Chiến đạo phải đảm bảo an toàn, vì vậy họ sẽ chỉ định nhân viên Hắc Bạch thần cung với thực lực không cao hơn người của Cực Chiến đạo, kết hợp cùng địa điểm trao đổi là có thể đảm bảo an toàn.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, đám người của Cực Chiến đạo có tu vi còn chưa tới cảnh giới Vạn Pháp, nếu có vài đại năng ẩn nấp bên cạnh, bọn họ có tư cách gì mà đòi phát hiện?
Điều kiện này nhìn bên ngoài thì an toàn, thực chất hoàn toàn vô dụng.
Trừ phi bọn họ đưa ra yêu cầu này vốn không vì lý do an toàn.
Vậy có phải mục đích của Cực Chiến đạo là nhắm vào một người nào đó không?
Có khả năng này, nhưng ngẫm lại thì không giống.
Bất luận là giết người hay cướp người, với tình hình của Cực Chiến đạo đều không thực tế.
Bây giờ lượng tin tức mới chỉ có hạn, tạm thời Ninh Dạ còn chưa tra ra manh mối, nhưng Ninh Dạ tin chỉ cần đối phương có yêu cầu, chắc chắn mình sẽ tra ra được.
Dù sao y còn có Côn Lôn kính, có Vấn Thiên thuật.
Lúc này trong lòng đã có tính toán, Ninh Dạ đang định đi về, đột nhiên trong lòng hơi động, ngẩng đầu lên, chỉ thấy ở đằng xa có một cô gái mặc áo trắng đang bước tới.
Tuy gương mặt rất xa lạ, nhưng khoảnh khắc đó Ninh Dạ lập tức nhận ra.
Công Tôn Điệp?
Sao cô ấy lại tới đây?
Đang lúc kinh ngạc, giọng nói của Công Tôn Điệp đã vọng vào đáy lòng: “Buổi tối gặp nhau ở chỗ cũ.”
——————————————————————
Thiên Tú các, Thiên Nhã cư.
Đây là nơi ở của hoa khôi Huyền Diệu Nhã, đang được ưa thích nhất trong Thiên Tú các.
Huyền hoa khôi không phải người của Vạn Hoa cốc, cô nàng xuất thân trong gia đình quyền quý, phụ thân vốn là một quan lại trong triều, nhưng do đắc tội với cấp trên nên bị tịch thu gia sản. Huyền Diệu Nhã cũng lưu lạc tới kỹ viện. Do tướng mạo xinh đẹp, đa tài đa nghệ, xuất thân cao quý, cô nàng được tôn làm hoa khôi .
Còn bây giờ, vị hoa khôi này đang run run rẩy rẩy dâng trà cho Ninh Dạ.
Trước đây không lâu Ninh Dạ mới dẫn người tới tra xét Thiên Tú các, chuyện này đã khiến Huyền Diệu Nhã hết sức chấn động.
Tú bà Nguyệt tẩu rất ân cần dâng một túi giới tử lên, Ninh Dạ nhìn qua, lần này chuẩn bị chu đáo, trong đó có tới trăm vạn linh thạch.
Đây cũng là một khoản lớn.
Ninh Dạ không khách khí, tu tiên cần tài nguyên, không cần từ chối những lợi lộc này.
Y nhấp một ngụm trà rồi nói: “Bây giờ các cô nương của ngươi đang trong đại lao, tuy không dễ chịu gì, nhưng ta đã dặn trước, không bị tra tấn.”
“Đa tạ tuần tra viên.” Nguyệt tẩu cảm kích nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!