Thiên Tú các.
“Thế tức là kế hoạch vẫn thất bại à?” Cừu Bất Quân thở dài một tiếng: “Tên Lạc Cầu Chân này giỏi giữ bình tĩnh thật, đúng là kình địch của con.”
“Ừm.” Ninh Dạ nghiêng người dựa vào giường, như đang suy nghĩ điều gì.
Công Tôn Điệp mất kiên nhẫn nói: “Không biết hắn định làm gì thì không thể ứng phó, làm sao bây giờ?”
Ninh Dạ lại trầm tư một lúc lâu rồi nói: “Ngươi còn nhớ lúc đó sao ngươi lại thua ta không?”
Nghe y nói vậy, Công Tôn Điệp tức giận: “Sao tự dưng lại nhắc lại chuyện này?”
Ninh Dạ bèn nói: “Ta chỉ muốn nói, nếu ngươi không thể nào phòng thủ... vậy thì phải chủ động tấn công.”
Nghe y nói vậy, ánh mắt Công Tôn Điệp và Cừu Bất Quân cùng sáng rực lên.
————————————————
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, chớp mắt lại vài ngày.
Hôm nay, Ninh Dạ đang ở trong Ngưng Tâm Tiểu Trúc ngắm trăng với Trì Vãn Ngưng, Ninh Dạ nửa nằm trên đùi Trì Vãn Ngưng, cảm nhận sự ấm áp, dịu dàng và tình cảm ngọt ngào của cô nhưng trong lòng lại chẳng hề thoải mái.
“Chàng có tâm sự.” Trì Vãn Ngưng nhận ra người yêu đang có khúc mắc: “Vẫn vì chuyện đó à?”
“Ừ.” Ninh Dạ thản nhiên đáp một tiếng, xoay người lại, chôn mặt vào bụng Trì Vãn Ngưng, tham lam ngửi lấy hương thơm từ thân thể cô.
Y nhỏ giọng nói: “Sắp rồi.”
Trì Vãn Ngưng ngẩn ra, lập tức hiểu y đang nói gì.
Y có Vấn Thiên thuật, có thể cảm giác được khi có nguy cơ, mặt khác, khi y cảm nhận được cũng mang ý nghĩa nguy cơ này là nguy cơ thật sự chứ không phải mối đe dọa.
“Ngày hôm nay?” Cô hỏi.
“Bây giờ.” Y đáp.
Sau khi y nói câu này, tỳ nữ Bích Dao đi tới: “Tiểu thư, Động Huyền điện mời Ninh công tử sang đó.”
Động Huyền điện? Trì Vãn Ngưng bình tĩnh lại.
Quả nhiên đã tới rồi? Chỉ có điều không phải Giám Sát đường mà là Động Huyền điện.
Động Huyền điện trực thuộc Hắc điện, phụ trách sự vụ của Huyền Sách phủ, điện chủ của Động Huyền điện chính là Vạn Pháp Lão Tổ trong Thập Nhị Thiên Cương, sư phụ của Hứa Ngạn Văn, bên dưới có Huyền Sách Cửu Sứ.
Nghe tin Động Huyền điện cho mời, Trì Vãn Ngưng thở phào nhẹ nhõm: “Động Huyền điện cho mời, có lẽ mọi chuyện chưa tới mức tệ.”
Ninh Dạ lại nói: “Cũng có thể là đối phương rất tự tin.”
Trong lòng Trì Vãn Ngưng lạnh buốt.
Đột nhiên cô ý thức được, vấn đề thân phận của Ninh Dạ đã không phải chuyện của một mình Ninh Dạ mà còn dính dáng tới tranh đấu phe phái trong nội bộ Hắc Bạch thần cung.
Chuyện phế tích Vô Thường tự nhất định phải có kết quả, kéo dài tới bây giờ chẳng qua là để tìm ra chứng cứ có lợi nhất để gây khó dễ.
Lạc Cầu Chân đưa mọi chuyện tới giải quyết ở Động Huyền điện có thể là vì... đây là cơ hội để hắn lập đại công.
Trong lòng thầm căng thẳng, cô nói: “Ta đi gọi sư phụ.”
Nhưng Ninh Dạ lại kéo cô lại, khẽ lắc đầu.
Cho dù Thanh Mộc Lão Tổ đến cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Tranh đấu ngày hôm nay là đấu tranh đường đường chính chính, Lạc Cầu Chân sẽ không làm chuyện mà không nắm chắc. Chỉ cần hắn không dùng thủ đoạn vu oan hãm hại Ninh Dạ mà lấy chứng cứ thật sự ra, như vậy có mời ai tới cũng vô dụng.
Thấy y như vậy, trong lòng Trì Vãn Ngưng càng lạnh buốt.
Cô cắn răng một cái, nói: “Vậy ta đi với chàng.”
Thời khắc này cô đã quyết định, nếu Lạc Cầu Chân thật sự có sát chiêu gì xác định được thân phận của Ninh Dạ, vậy cô sẽ chết cùng Ninh Dạ trong Động Huyền điện.
Thấy ánh mắt quả quyết kiên nghị của cô, Ninh Dạ hiểu ý cô.
Y khẽ mỉm cười: “Được, nếu vậy chúng ta cùng ra chiến trường nào.”
——————————————
Động Huyền điện.
Không ngờ người ngồi trên ghế chính không phải là Vạn Pháp Lão Tổ mà là vị điện chủ Hắc điện - Phong Đông Lâm.
Bên trái hắn lần lượt là Vạn Pháp Lão Tổ - Lý Càn Phong, Thanh Tiêu Quan Chủ, Toái Tâm Nhân Ma, Vạn Xà Nhân Ma, Lao Huyền Minh... một loạt các đại lão.
Bên trái hắn là đám người Nhạc Tâm Thiện, Tây Phong Tử, Ngũ Dương Công Tử, Long Đằng Hổ, Phó Đông Lưu, Doãn Thiên Chiếu, Ôn Tâm Dư...
Điều khiến Ninh Dạ thấy hứng thú nhất chính là Vạn Xà.
Nếu y nhớ không nhầm, vốn dĩ Vạn Xà là người bên Tây Phong Tử, nhưng bây giờ lại ở bên Phong Đông Lâm.
Xem ra chyện Lý Vân Kim đã khiến Vạn Xà tức giận, vì vậy phản bội nhảy sang phe Phong Đông Lâm.
Hai đại phe phái hắc bạch trong Hắc Bạch thần cung, lúc này tạo thành hai bên rất rõ ràng, mà tiêu điểm lại vừa vặn là Ninh Dạ sắp tới.
Lúc này, mọi người đã đợi rất lâu rồi, đến mức khi Ninh Dạ xuất hiện ở Động Huyền điện, thậm chí mọi người bỗng có cảm giác căng thẳng khó hiểu.
Đi tới cửa điện, Trì Vãn Ngưng tự giác đứng sang một bên, Ninh Dạ quỳ gối với bên trên: “Đệ tử Hắc Bạch thần cung, môn hạ Thất Sát Thiên Đao - Trương Liệt Cuồng, tuần tra viên Huyền Sách phủ - Ninh Dạ, tham kiến Nhạc tổng điện chủ, Phong điện chủ, Thường điện chủ...”
Thiên Tú các.
“Thế tức là kế hoạch vẫn thất bại à?” Cừu Bất Quân thở dài một tiếng: “Tên Lạc Cầu Chân này giỏi giữ bình tĩnh thật, đúng là kình địch của con.”
“Ừm.” Ninh Dạ nghiêng người dựa vào giường, như đang suy nghĩ điều gì.
Công Tôn Điệp mất kiên nhẫn nói: “Không biết hắn định làm gì thì không thể ứng phó, làm sao bây giờ?”
Ninh Dạ lại trầm tư một lúc lâu rồi nói: “Ngươi còn nhớ lúc đó sao ngươi lại thua ta không?”
Nghe y nói vậy, Công Tôn Điệp tức giận: “Sao tự dưng lại nhắc lại chuyện này?”
Ninh Dạ bèn nói: “Ta chỉ muốn nói, nếu ngươi không thể nào phòng thủ... vậy thì phải chủ động tấn công.”
Nghe y nói vậy, ánh mắt Công Tôn Điệp và Cừu Bất Quân cùng sáng rực lên.
————————————————
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, chớp mắt lại vài ngày.
Hôm nay, Ninh Dạ đang ở trong Ngưng Tâm Tiểu Trúc ngắm trăng với Trì Vãn Ngưng, Ninh Dạ nửa nằm trên đùi Trì Vãn Ngưng, cảm nhận sự ấm áp, dịu dàng và tình cảm ngọt ngào của cô nhưng trong lòng lại chẳng hề thoải mái.
“Chàng có tâm sự.” Trì Vãn Ngưng nhận ra người yêu đang có khúc mắc: “Vẫn vì chuyện đó à?”
“Ừ.” Ninh Dạ thản nhiên đáp một tiếng, xoay người lại, chôn mặt vào bụng Trì Vãn Ngưng, tham lam ngửi lấy hương thơm từ thân thể cô.
Y nhỏ giọng nói: “Sắp rồi.”
Trì Vãn Ngưng ngẩn ra, lập tức hiểu y đang nói gì.
Y có Vấn Thiên thuật, có thể cảm giác được khi có nguy cơ, mặt khác, khi y cảm nhận được cũng mang ý nghĩa nguy cơ này là nguy cơ thật sự chứ không phải mối đe dọa.
“Ngày hôm nay?” Cô hỏi.
“Bây giờ.” Y đáp.
Sau khi y nói câu này, tỳ nữ Bích Dao đi tới: “Tiểu thư, Động Huyền điện mời Ninh công tử sang đó.”
Động Huyền điện? Trì Vãn Ngưng bình tĩnh lại.
Quả nhiên đã tới rồi? Chỉ có điều không phải Giám Sát đường mà là Động Huyền điện.
Động Huyền điện trực thuộc Hắc điện, phụ trách sự vụ của Huyền Sách phủ, điện chủ của Động Huyền điện chính là Vạn Pháp Lão Tổ trong Thập Nhị Thiên Cương, sư phụ của Hứa Ngạn Văn, bên dưới có Huyền Sách Cửu Sứ.
Nghe tin Động Huyền điện cho mời, Trì Vãn Ngưng thở phào nhẹ nhõm: “Động Huyền điện cho mời, có lẽ mọi chuyện chưa tới mức tệ.”
Ninh Dạ lại nói: “Cũng có thể là đối phương rất tự tin.”
Trong lòng Trì Vãn Ngưng lạnh buốt.
Đột nhiên cô ý thức được, vấn đề thân phận của Ninh Dạ đã không phải chuyện của một mình Ninh Dạ mà còn dính dáng tới tranh đấu phe phái trong nội bộ Hắc Bạch thần cung.
Chuyện phế tích Vô Thường tự nhất định phải có kết quả, kéo dài tới bây giờ chẳng qua là để tìm ra chứng cứ có lợi nhất để gây khó dễ.
Lạc Cầu Chân đưa mọi chuyện tới giải quyết ở Động Huyền điện có thể là vì... đây là cơ hội để hắn lập đại công.
Trong lòng thầm căng thẳng, cô nói: “Ta đi gọi sư phụ.”
Nhưng Ninh Dạ lại kéo cô lại, khẽ lắc đầu.
Cho dù Thanh Mộc Lão Tổ đến cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Tranh đấu ngày hôm nay là đấu tranh đường đường chính chính, Lạc Cầu Chân sẽ không làm chuyện mà không nắm chắc. Chỉ cần hắn không dùng thủ đoạn vu oan hãm hại Ninh Dạ mà lấy chứng cứ thật sự ra, như vậy có mời ai tới cũng vô dụng.
Thấy y như vậy, trong lòng Trì Vãn Ngưng càng lạnh buốt.
Cô cắn răng một cái, nói: “Vậy ta đi với chàng.”
Thời khắc này cô đã quyết định, nếu Lạc Cầu Chân thật sự có sát chiêu gì xác định được thân phận của Ninh Dạ, vậy cô sẽ chết cùng Ninh Dạ trong Động Huyền điện.
Thấy ánh mắt quả quyết kiên nghị của cô, Ninh Dạ hiểu ý cô.
Y khẽ mỉm cười: “Được, nếu vậy chúng ta cùng ra chiến trường nào.”
——————————————
Động Huyền điện.
Không ngờ người ngồi trên ghế chính không phải là Vạn Pháp Lão Tổ mà là vị điện chủ Hắc điện - Phong Đông Lâm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!