Nghe y nói như vậy, trong lòng đám người Mộc Khôi tông lạnh toát.
Ninh Dạ nói không sai, bây giờ mà đi, chắc chắn Nguyên Mục Dã không việc gì nhưng đệ tử tầng dưới chắc không sống nổi, còn những người như Tứ Sát sống hay chết cũng khó mà nói được.
Còn gọi cứu binh, ngại quá, nước xa không cứu được lửa gần, kịp sao được.
Nguyên Mục Dã đã bảo Vương Sâm hỏi: “Nhưng ngươi có đề nghị gì?”
Ninh Dạ trực tiếp nói: “Ta có thể phá Hắc Bạch kỳ trận.”
Cái gì?
Đám người kinh hãi.
Nguyên Mục Dã vội vàng hỏi: “Ngươi có chắc không?”
“Chắc, nếu không ta đã chẳng cần nói mấy thứ này với các ngươi.”
“Làm sao làm được?”
“Rất đơn giản, ta đã nhận được tin tức trước bọn họ, đến đây sớm hơn, bố trí sẵn. Phá Giới đại trận che giấu chấn động trận pháp, có thể che giấu Hắc Bạch kỳ trận, đương nhiên cũng có thể che giấu trận pháp của ta. Bọn họ xây dựng Hắc Bạch kỳ trận trên nền tảng trận pháp của ta, muốn phá nó... thật ra rất đơn giản.”
Câu này khiến mọi người ngạc nhiên, còn có thể làm vậy à?
Hắc Bạch thần cung lợi dụng Phá Giới đại trận che giấu chấn động, còn người bí ẩn này lại làm tương tự, đúng là bẫy trong bẫy!
Nguyên Mục Dã đã lại mở miệng, lần này trực tiếp hỏi Vương Sâm: “Vương Sâm, có tin được lời hắn không?”
Vương Sâm cắn răng, quỳ xuống nói: “Đệ tử có tội, khi tới Hắc Bạch thần cung làm gián điệp đệ tử đã giấu một chuyện. Thật ra có rất nhiều tin tức... là do người này nói cho ta nên ta mới biết. Theo đệ tử được biết người này có mối thâm thù đại hận với Hắc Bạch thần cung, hơn nữa còn có một số năng lực đặc biệt.”
“Như vậy hai danh sách đệ tử gián điệp Tàng Tượng và Hoa Luân cũng do hắn cung cấp? Bao gồm cả tin tức về Mộc Lưu trấn?”
“Đúng!” Vương Sâm rất không tình nguyện nói.
Nhưng hắn không hận Ninh Dạ vì chuyện này, nếu không có Ninh Dạ, có lẽ bây giờ hắn đã chết.
“Nhưng sao chúng ta chắc chắn đây không phải kế sách phản gián của Hắc Bạch thần cung? Không khéo hắn cố tình làm như vậy dẫn chúng ta vào trong cốc?” Có người không nhịn được nói.
Nghe tới vấn đề này, Ninh Dạ bật cười: “Các ngươi có cần xác nhận không? Nếu ta không nhắc chắc bây giờ các ngươi đã vào trong trận rồi?”
Nghe y nói vậy, mọi người ngây ra như phỗng.
Đúng vậy, Ninh Dạ có phải phản gián không cũng không quan trọng, y mà không nhắc, chắc chắn mọi người đã đi thẳng vào trong trận, sao phải làm việc thừa thãi như vậy?
“Tốt lắm?” Nguyên Mục Dã nói: “Như vậy ý của ngươi là bảo chúng ta phối hợp với ngươi, chui vào trong trận rồi nhân cơ hội phản kích?”
“Đúng, nhưng phải theo ý của ta.”
“Ngươi có biết điều này mang ý nghĩa tất cả mọi người của Mộc Khôi tông đang ở đây đều phải giao phó tính mạng cho ngươi không?”
“Mục đích của ta là lật đổ Hắc Bạch thần cung, nhưng ta không có năng lực này.” Ninh Dạ nói: “Đương nhiên các ngươi cũng có thể không tin, bây giờ mà đi ngay, ít nhất tổn thất sẽ nhỏ hơn một chút.”
Nghe y nói như vậy mọi người cùng căng thẳng hẳn lên, chỉ sợ Nguyên Mục Dã bỏ bọn họ lại.
Nguyên Mục Dã hiểu ý của Ninh Dạ.
Nếu Ninh Dạ không phải là phản gián, y thật sự có thù hận với Hắc Bạch thần cung, như vậy y không cần phải hãm hại Mộc Khôi tông.
“Kế hoạch là gì?” Cuối cùng Nguyên Mục Dã hỏi.
Hắn muốn nghe kế hoạch trước rồi mới quyết định.
————————————————
“Kỳ lạ, sao bọn chúng đột nhiên dừng lại?”
Trên chín tầng mây, Nhạc Tâm Thiện đứng trên cao nhìn xuống bên dưới.
Với góc độ này hắn có thể chứng kiến tất cả tình hình bên dưới mà không sợ Nguyên Mục Dã phát hiện, nhưng cũng vì vậy, Nhạc Tâm Thiện không thể nắm bắt tình hình chi tiết hơn.
Hắn không biết vì sao Mộc Khôi tông dừng lại, chỉ có điều trong lòng thấy hơi bất an.
“Chẳng lẽ lão quỷ Nguyên Mục Dã kia nhận ra điều gì?” Ngũ Dương Công Tử - Công Tôn Dạ phe phẩy quạt giấy.
Tu vi đạt tới cấp bậc như Nguyên Mục Dã thì thần thức hết sức cường đại, gặp nguy hiểm sẽ cảnh giác, đây không phải chuyện kỳ lạ gì. Chỉ có điều Hắc Bạch thần cung đã tính tới cả vấn đề này, Thiên Cơ đường che giấu thiên cơ, Hắc Bạch kỳ trận được che phủ hoàn toàn, tất cả nguy cơ đều ở bên trong chứ không hiện ra bên ngoài - Nếu bây giờ Nhạc Tâm Thiện xuất kích, chỉ gây nguy hiểm tới hạ tầng chứ không làm gì được Nguyên Mục Dã, theo lý mà nói Nguyên Mục Dã không nên cảnh giác như vậy.
“Hay là ra tay luôn đi.” Một gã cao to hùng hổ nói.
Hắn là Long Đằng Hổ, một trong Tứ Cửu Nhân Ma, cũng là người đứng sau dược đường của Hạ Cận gia, nhưng chuyện Công Tôn Điệp khiến cho dược đường của Cận gia bị hủy diệt, Long Đằng Hổ cũng không bảo vệ được. Cũng may, hắn không gặp vấn đề gì, chỉ bớt đi một đám người nịnh bợ, thay sang đám khác là được.
Nghe y nói như vậy, trong lòng đám người Mộc Khôi tông lạnh toát.
Ninh Dạ nói không sai, bây giờ mà đi, chắc chắn Nguyên Mục Dã không việc gì nhưng đệ tử tầng dưới chắc không sống nổi, còn những người như Tứ Sát sống hay chết cũng khó mà nói được.
Còn gọi cứu binh, ngại quá, nước xa không cứu được lửa gần, kịp sao được.
Nguyên Mục Dã đã bảo Vương Sâm hỏi: “Nhưng ngươi có đề nghị gì?”
Ninh Dạ trực tiếp nói: “Ta có thể phá Hắc Bạch kỳ trận.”
Cái gì?
Đám người kinh hãi.
Nguyên Mục Dã vội vàng hỏi: “Ngươi có chắc không?”
“Chắc, nếu không ta đã chẳng cần nói mấy thứ này với các ngươi.”
“Làm sao làm được?”
“Rất đơn giản, ta đã nhận được tin tức trước bọn họ, đến đây sớm hơn, bố trí sẵn. Phá Giới đại trận che giấu chấn động trận pháp, có thể che giấu Hắc Bạch kỳ trận, đương nhiên cũng có thể che giấu trận pháp của ta. Bọn họ xây dựng Hắc Bạch kỳ trận trên nền tảng trận pháp của ta, muốn phá nó... thật ra rất đơn giản.”
Câu này khiến mọi người ngạc nhiên, còn có thể làm vậy à?
Hắc Bạch thần cung lợi dụng Phá Giới đại trận che giấu chấn động, còn người bí ẩn này lại làm tương tự, đúng là bẫy trong bẫy!
Nguyên Mục Dã đã lại mở miệng, lần này trực tiếp hỏi Vương Sâm: “Vương Sâm, có tin được lời hắn không?”
Vương Sâm cắn răng, quỳ xuống nói: “Đệ tử có tội, khi tới Hắc Bạch thần cung làm gián điệp đệ tử đã giấu một chuyện. Thật ra có rất nhiều tin tức... là do người này nói cho ta nên ta mới biết. Theo đệ tử được biết người này có mối thâm thù đại hận với Hắc Bạch thần cung, hơn nữa còn có một số năng lực đặc biệt.”
“Như vậy hai danh sách đệ tử gián điệp Tàng Tượng và Hoa Luân cũng do hắn cung cấp? Bao gồm cả tin tức về Mộc Lưu trấn?”
“Đúng!” Vương Sâm rất không tình nguyện nói.
Nhưng hắn không hận Ninh Dạ vì chuyện này, nếu không có Ninh Dạ, có lẽ bây giờ hắn đã chết.
“Nhưng sao chúng ta chắc chắn đây không phải kế sách phản gián của Hắc Bạch thần cung? Không khéo hắn cố tình làm như vậy dẫn chúng ta vào trong cốc?” Có người không nhịn được nói.
Nghe tới vấn đề này, Ninh Dạ bật cười: “Các ngươi có cần xác nhận không? Nếu ta không nhắc chắc bây giờ các ngươi đã vào trong trận rồi?”
Nghe y nói vậy, mọi người ngây ra như phỗng.
Đúng vậy, Ninh Dạ có phải phản gián không cũng không quan trọng, y mà không nhắc, chắc chắn mọi người đã đi thẳng vào trong trận, sao phải làm việc thừa thãi như vậy?
“Tốt lắm?” Nguyên Mục Dã nói: “Như vậy ý của ngươi là bảo chúng ta phối hợp với ngươi, chui vào trong trận rồi nhân cơ hội phản kích?”
“Đúng, nhưng phải theo ý của ta.”
“Ngươi có biết điều này mang ý nghĩa tất cả mọi người của Mộc Khôi tông đang ở đây đều phải giao phó tính mạng cho ngươi không?”
“Mục đích của ta là lật đổ Hắc Bạch thần cung, nhưng ta không có năng lực này.” Ninh Dạ nói: “Đương nhiên các ngươi cũng có thể không tin, bây giờ mà đi ngay, ít nhất tổn thất sẽ nhỏ hơn một chút.”
Nghe y nói như vậy mọi người cùng căng thẳng hẳn lên, chỉ sợ Nguyên Mục Dã bỏ bọn họ lại.
Nguyên Mục Dã hiểu ý của Ninh Dạ.
Nếu Ninh Dạ không phải là phản gián, y thật sự có thù hận với Hắc Bạch thần cung, như vậy y không cần phải hãm hại Mộc Khôi tông.
“Kế hoạch là gì?” Cuối cùng Nguyên Mục Dã hỏi.
Hắn muốn nghe kế hoạch trước rồi mới quyết định.
————————————————
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!