Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thiên Cơ Điện - Tân Tiểu Điệp (FULL)

Nếu vậy, hành động của Ninh Dạ rất khả nghi.

Cô đã nghe tới chuyện phế tích Vô Thường tự xuất hiện bảo vật, nhưng bảo vật mới xuất thế ba ngày trước, còn Ninh Dạ lên đường từ nửa tháng trước.

Chẳng lẽ y biết trước bảo vật sẽ xuất thế ở đây?

Trì Vãn Ngưng mẫn cảm đã ý thức được trong chuyện này có vấn đề.

Sau khi suy nghĩ, Trì Vãn Ngưng đột nhiên mỉm cười: “Bất luận nó là bảo vật hay không bảo vật, chỉ cần tập trung vào ngươi là được.”

Nói đoạn, cô xoay người một cái, không ngờ bộ váy áo gấm góc đẹp đẽ lại hóa thành váy vải gai thô kệch, sau đó vuốt mặt mình một cái, hóa thành một nữ tử trung niên gương mặt vàng vọt xấu xí.

Tiện tay ném một lẵng hóa ra, lẵng hoa đã hóa thành một cái giỏ mây, lại hái vài trái cây cho vào, Trì Vãn Ngưng uyển chuyển bước chân rời khỏi. Sau khi đi vài bước đột nhiên cảm thấy không đúng, mình cứ đi như trước sẽ rất có vấn đề, vì vậy cô cất bước rộng hơn, như vậy dáng dấp sẽ trở nên hào hùng hơn hẳn.

————————————————

Phế tích Đoài Cực cung.

Cừu Bất Quân ngồi trên một khối đá lớn, đang hút tẩu, do bây giờ số người đến đây quá đông, ông cũng không phải ẩn giấu, ngang nhiên xuất hiện mà chẳng ai liếc mắt tới một cái.

Lúc này, ông hút mạnh hai cái rồi gõ thuốc xuống chân vài lần, lúc này mới nói: “Cháu ngoan, con nói xem bao giờ thì đại trận này được mở?”

Mũ trùm của Ninh Dạ che khuất gương mặt, đang ngủ một giấc nhỏ: “Không quá một canh giờ.”

“Hả? Làm sao con biết? Làm sao con suy luận ra được?” Cừu Bất Quân kinh ngạc, từ suy luận này là Ninh Dạ dạy ông.

“Vì Hà Nguyên Thánh đã đến, nếu hắn đã đến thì Mộc Khôi tông cũng cách đây không xa.” Ninh Dạ biết Hà Nguyên Thánh muốn tới, vì vậy y đã dùng Côn Lôn kính suy tính Hà Nguyên Thánh từ lâu, đáng tiếc có Loa Oa Tử ở đó, không thể nhìn được nhiều nhưng ít nhất cũng điều tra được vị trí đại khái của Hà Nguyên Thánh.

Ba ngày trước hắn vẫn luôn ở Vân Toa thành nhưng bây giờ lại nhắm vào nơi này, riêng chuyện đó thôi đã nói lên rất nhiều vấn đề.

“Tức là con khẳng định đêm nay bọn họ sẽ động thủ?” Cừu Bất Quân còn chưa hiểu.

“Con không báo cho Mộc Khôi tông, bọn họ không biết đây là âm mưu của Hắc Bạch thần cung. Nơi này cách Thiên Mộc sơn tổng bộ của Mộc Khôi tông khá xa, thế nhưng Mộc Khôi tông chỉ mất có ba ngày đã chạy tới, có thể thấy bọn họ vội vàng tới mức nào... Chắc bọn họ cũng sợ Hắc Bạch thần cung đã nhận được tin nên định giành trước một bước đoạt lấy bảo vật, ít nhất cũng có thể bố trí được chút gì đó. Lại thêm có con mồi Hà Nguyên Thánh ở đây, trong tình huóng này đương nhiên bọn họ sẽ động thủ ngay khi tới nơi, không thể tra xét kỹ càng xung quanh được.

Cừu Bất Quân bắt đầu cười âm hiểm: “Đúng rồi, khoảng cách từ nơi này tới Cửu Cung sơn và Thiên Mộc sơn là tương đương, chẳng trách bọn chúng lại chọn chỗ này. Bất luận trận pháp Thiên Cơ môn, truyền thuyết về Vô Thường tự hay áp lực khoảng cách đều khiến Mộc Khôi tông không có thời gian suy nghĩ, do đó nhảy luôn vào bẫy.”

Ninh Dạ bồi thêm một câu: “Cạm bẫy tốt không phải là cạm bẫy hoàn mỹ mà là từ đầu đã không cho đối thủ thời gian suy nghĩ.”

“Đúng vậy đúng vậy, bẫy có tốt mấy cũng có thể bị nhận ra, vì vậy còn phải gây ra cảm giác gấp gáp, sư điệt đúng là cao thủ chơi thủ đoạn.”

“Là cháu chứ.” Ninh Dạ sửa lại.

Nói đoạn, y ngồi bật dậy: “Hà Nguyên Thánh đến.”

Theo tiếng nói của y, một chiếc Vân Tiêu phi xa xuất hiện ở đằng xa.

Hà Nguyên Thánh đến rồi.

Theo sự xuất hiện của Hà Nguyên Thánh, một luồng khí thế hùng hồn quét ngang toàn trường, đương nhiên nó không tới từ Hà Nguyên Thánh mà là Loa Oa Tử.

Sau là một giọng nói trầm trầm như chuông: “Tất cả mọi người lui ra, Hắc Bạch thần cung đã tiếp quản nơi này!”

Cái gì?

Các tu sĩ kinh hãi.

Có kẻ to gan lên tiếng: “Đây là khu vực thuộc Thiên châu, Hắc Bạch thần cung quản lý từ bao giờ?”

“To gan!’ Sau tiếng gầm này, tu sĩ kia đột nhiên run rẩy rồi nổ tung mà chết.

Không ngờ chỉ một tiếng thét đã cắt đứt một sinh mạng.

Ngay sau đó hai mươi võ sĩ xông ra từ Vân Tiêu xa, Doãn Thiên Chiếu đi trước, bắt đầu phá trận.

Trận này vốn do hắn bố trí, việc phá giải vô cùng dễ dàng, nhưng hắn không phá trận ngay lập tức mà từ từ lăn qua lộn lại một hồi, vừa che giấu tai mắt người khác, vừa chờ người của Mộc Khôi tông đến.

Ninh Dạ nhỏ giọng nói: “Một trăm lẻ tám khối thạch bàn của Tinh Diễn Thần Cơ trận, hắn chỉ bố trí có một trăm linh bảy khối, khối bị thiếu chính là sơ hở, ở chỗ cuối của Dịch vị, bị thi pháp che giấu, chính là cột trụ đã gẫy cách Phá Giới bi một ngàn mét. Quan sát hắn thật kỹ, một khi hắn đi tới vị trí đó tức là hắn sẽ thật sự phá trận. Đến lúc đó sư thúc vào theo, con đi gặp Vương Sâm. “

Nếu vậy, hành động của Ninh Dạ rất khả nghi.

Cô đã nghe tới chuyện phế tích Vô Thường tự xuất hiện bảo vật, nhưng bảo vật mới xuất thế ba ngày trước, còn Ninh Dạ lên đường từ nửa tháng trước.

Chẳng lẽ y biết trước bảo vật sẽ xuất thế ở đây?

Trì Vãn Ngưng mẫn cảm đã ý thức được trong chuyện này có vấn đề.

Sau khi suy nghĩ, Trì Vãn Ngưng đột nhiên mỉm cười: “Bất luận nó là bảo vật hay không bảo vật, chỉ cần tập trung vào ngươi là được.”

Nói đoạn, cô xoay người một cái, không ngờ bộ váy áo gấm góc đẹp đẽ lại hóa thành váy vải gai thô kệch, sau đó vuốt mặt mình một cái, hóa thành một nữ tử trung niên gương mặt vàng vọt xấu xí.

Tiện tay ném một lẵng hóa ra, lẵng hoa đã hóa thành một cái giỏ mây, lại hái vài trái cây cho vào, Trì Vãn Ngưng uyển chuyển bước chân rời khỏi. Sau khi đi vài bước đột nhiên cảm thấy không đúng, mình cứ đi như trước sẽ rất có vấn đề, vì vậy cô cất bước rộng hơn, như vậy dáng dấp sẽ trở nên hào hùng hơn hẳn.

————————————————

Phế tích Đoài Cực cung.

Cừu Bất Quân ngồi trên một khối đá lớn, đang hút tẩu, do bây giờ số người đến đây quá đông, ông cũng không phải ẩn giấu, ngang nhiên xuất hiện mà chẳng ai liếc mắt tới một cái.

Lúc này, ông hút mạnh hai cái rồi gõ thuốc xuống chân vài lần, lúc này mới nói: “Cháu ngoan, con nói xem bao giờ thì đại trận này được mở?”

Mũ trùm của Ninh Dạ che khuất gương mặt, đang ngủ một giấc nhỏ: “Không quá một canh giờ.”

“Hả? Làm sao con biết? Làm sao con suy luận ra được?” Cừu Bất Quân kinh ngạc, từ suy luận này là Ninh Dạ dạy ông.

“Vì Hà Nguyên Thánh đã đến, nếu hắn đã đến thì Mộc Khôi tông cũng cách đây không xa.” Ninh Dạ biết Hà Nguyên Thánh muốn tới, vì vậy y đã dùng Côn Lôn kính suy tính Hà Nguyên Thánh từ lâu, đáng tiếc có Loa Oa Tử ở đó, không thể nhìn được nhiều nhưng ít nhất cũng điều tra được vị trí đại khái của Hà Nguyên Thánh.

Ba ngày trước hắn vẫn luôn ở Vân Toa thành nhưng bây giờ lại nhắm vào nơi này, riêng chuyện đó thôi đã nói lên rất nhiều vấn đề.

“Tức là con khẳng định đêm nay bọn họ sẽ động thủ?” Cừu Bất Quân còn chưa hiểu.

“Con không báo cho Mộc Khôi tông, bọn họ không biết đây là âm mưu của Hắc Bạch thần cung. Nơi này cách Thiên Mộc sơn tổng bộ của Mộc Khôi tông khá xa, thế nhưng Mộc Khôi tông chỉ mất có ba ngày đã chạy tới, có thể thấy bọn họ vội vàng tới mức nào... Chắc bọn họ cũng sợ Hắc Bạch thần cung đã nhận được tin nên định giành trước một bước đoạt lấy bảo vật, ít nhất cũng có thể bố trí được chút gì đó. Lại thêm có con mồi Hà Nguyên Thánh ở đây, trong tình huóng này đương nhiên bọn họ sẽ động thủ ngay khi tới nơi, không thể tra xét kỹ càng xung quanh được.

Cừu Bất Quân bắt đầu cười âm hiểm: “Đúng rồi, khoảng cách từ nơi này tới Cửu Cung sơn và Thiên Mộc sơn là tương đương, chẳng trách bọn chúng lại chọn chỗ này. Bất luận trận pháp Thiên Cơ môn, truyền thuyết về Vô Thường tự hay áp lực khoảng cách đều khiến Mộc Khôi tông không có thời gian suy nghĩ, do đó nhảy luôn vào bẫy.”

Ninh Dạ bồi thêm một câu: “Cạm bẫy tốt không phải là cạm bẫy hoàn mỹ mà là từ đầu đã không cho đối thủ thời gian suy nghĩ.”

“Đúng vậy đúng vậy, bẫy có tốt mấy cũng có thể bị nhận ra, vì vậy còn phải gây ra cảm giác gấp gáp, sư điệt đúng là cao thủ chơi thủ đoạn.”

“Là cháu chứ.” Ninh Dạ sửa lại.

Nói đoạn, y ngồi bật dậy: “Hà Nguyên Thánh đến.”

Theo tiếng nói của y, một chiếc Vân Tiêu phi xa xuất hiện ở đằng xa.

Hà Nguyên Thánh đến rồi.

Theo sự xuất hiện của Hà Nguyên Thánh, một luồng khí thế hùng hồn quét ngang toàn trường, đương nhiên nó không tới từ Hà Nguyên Thánh mà là Loa Oa Tử.

Sau là một giọng nói trầm trầm như chuông: “Tất cả mọi người lui ra, Hắc Bạch thần cung đã tiếp quản nơi này!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!