Chương 52: Tìm hiểu
Hoàng Ly trở về về nhà trong niềm vui khôn
xiết của cả gia đình. Ngay khi vừa đặt chân đến
cửa, má cô đã lao ra ôm chầm lấy cô, nước mắt
ngắn, nước mắt dài trách móc:
“Đến bây giờ mới chịu quay về đấy, má
tưởng mày quên cái cái nhà này rồi chứ.Đi biển
biệt suốt bốn năm trời không thèm về thăm nhà
lấy.một lần, đồ không có lương tâm.”
#Thôi nào bà, con nó vừa về đến nhà, còn
chưa kịp nghỉ ngơi mà bà đã trách móc nó.”
Ông Kiên, ba Hoàng Ly khuyên ngủ vợ, mặc
dù bể ngoài trông ông tương đối bình tĩnh,
nhưng nét mặt mặt tỏa sáng và đôi mắt rưng
rưng đã bán đứng ông. Làm sao ông có thể
không vui mừng khi đứa con gái yêu của ông đã
trở về sau nhiều năm ra nước ngoài theo đuổi
nghiệp múa.
“Đúng vậy, đúng vậy, hai bác để chị Ly vô
22[‘TTT\IWSSSiZ
£Theo đuổi vợ cấm}
nhà đi, bên ngoài nóng muốn chết à“ Hương
Linh cười tủm tìm rất tự nhiên bước vào nhà,
cảm nhận được hơi mát phả ra từ điều hòa, cô _
thở một hơi nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng sống rồi.
Mẹ Hoàng Ly vội vàng lau nước mắt, nắm
tay con gái dắt vào nhà. Hoàng Ly ngoan ngoan
bước theo má, tâm trạng xúc động vô củng.
Ngôi nhà thân thuộc vẫn không có gì thay đổi,
phòng khách bày biện đơn giản nhưng tiện nghi
với bộ ghế salon màu vàng, bể cá cảnh lớn đặt ở
phía đối diện. Do ông Kiên có sở thích sưu tập
đồ cổ nên trong phòng khách có hẳn một chiếc
{Ú chuyên để trưng bày những món đồ có giá trị.
Ánh mắt Hoàng Ly nhìn ngắm một vòng
quanh căn phòng, phát hiện trên tường vẫn treo.
đầy những bức ảnh của cô, từ lúc còn nhỏ cho
đến khi đã trưởng thành. Tấm nào hầu như cũng
là khi cô đang nhảy múa, điều này có thể chứng
minh cô yêu vũ đạo. đến mức nào.
“Ngồi xuống đây, khổ, bay mười mấy giờ
đồng hồ, chắc con mệt lắm đúng không?“Bà Lụa
đau lòng vuốt ve mái tóc của con gái. Hai vợ
chồng bà vốn chỉ có duy nhất một mình cô, khỏi
mồỗồŨ…….—”
W5
F
phải nói tình yêu dành ch ›côlớn đến mức nào.
Chính vì thế, khi Hoàng Ly quyết định đi
sang Anh để theo đuổi nghiệp múa, bà khóc hết
nước mắt, từng cố gắng ngăn cản nhưng cuối
cùng cũng đành chiều theo quyết tâm của con.
Hoàng Ly gạt nước mắt, ngắm nhìn thật kỹ
ba má mình. So với bốn năm trước, hai người đã
già đi rất nhiều, tóc đã điểm bạc, khuôn mặt
cũng nhiều nếp nhăn hơn
Cô bỗng cảm thấy có lỗi khi để ba má lo
lắng cho mình nhiều đến thế. Lần này trở về, cô
@ Liệt định sẽ không bao giờ rời xa người thân
0a Trình nữa, đồng thời cũng muốn tìm lại một
người vô cùng quan trọng với cô.
“Ba má, con không mệt, chỉ cần nghĩ đến
việc sắp về nhà là con vui lắm. Lần này con sẽ về
hẳn, không xa ba má nữa nha.”
Câu nói ngọt ngào của Hoàng Ly khiến ông
Kiên bà Lụa vui vẻ đến cười tít cả mắt. Bà Lụa
lườm yêu con gái:
“Được, được, nhớ cái miệng đấy, má chỉ
.mong con về kiếm cho má một thằng rể ngoan là
-HANHEEog TH “]
được rồi”
Nụ cười trên môi Hoàng Ly hơi cứng lại,
trong đầu cô bỗng xuất hiện một bóng dáng
quen thuộc. Đã bốn năm rồi, không biết người ấy
hiện như thế nào, liệu có còn đến cô nữa không.
“Chị Ly, em xách vali lên phòng giúp chị nha,
chị có muốn lên tắm rửa thay đồ luôn không?“
Hương Linh đã đứng dậy ôm đống hành lý
của Hoàng Ly từ lúc nào. Thấy vậy, bố mẹ của cô
cũng thúc giục con gái mau lên phòng.
Ông Kiên giúp xách chiếc vali lớn còn Hương
[inh 9à Hoàng Ly chia nhau mấy chiếc túi xách
Cố lại. Cả ba bước lên cầu thang và vào phòng
của Hoàng Ly.
Vừa mở cửa ra, cô đã sửng sốt khi thấy căn
phòng vẫn giống y nguyên như trong ký ức của
mình. Từ giường, tủ quần áo, bàn làm việc cho
đến cả chiếc đàn violin màu trắng đều không có
bất kỳ thay đổi nào.
Hoàng Ly bước lại gần chiếc đàn, cô vuốt ve
từng phím. Những âm thanh quen thuộc vang
lên khiến cô suýt bật khóc. Đổ đạc trên giường
TH TT Trẽrẽmẽrnvr
(Theo đuổi vợ câm3 ` ˆˆ 111 1ˆ ‘ Êhượng 52:Tim hiểu.
đã được thay mới hoàn toàn, căn phòng cũng.
sạch sẽ, không giống như đã bị bỏ trống nhiều
năm. Hoàng Ly thầm biết ơn vì sự chu đáo của
ba má mình.
“Hai đứa nghỉ ngơi một lát đi rồi xuống nhà
ăn chè sen má nấu cho mát nhé.”
Ông Kiên đặt hành lý của Hoàng Ly vào một
góc rồi tủm tìm cười dặn dò con gái và cháu gái,
sau đó đóng cửa phòng.
“Hắc, hắc, chị thắc mắc tại sao phòng chị lại
sạch sẽ, gọn gàng đến thế phải không? Là do
Em thường xuyên qua ở đây và dọn dẹp đấy. Biết
tún €H] sắp trở về Việt Nam, em còn cùng bác gái
đi chọn đồ đấy, chị xem có thích không?”
Hương Linh hí hửng khoe với chị họ, tuy
nhiên, khi cô nói ra điều này, cô cảm thấy ánh
mắt Hoàng Ly hơi tối xuống, nhưng khi nhìn lại,
cô vẫn thấy chị mình nở nụ thân thiết như bình
thường.
Có lẽ là do hoa mắt nên nhìn lầm, Hương
Linh nghĩ vậy nên không quan tâm đến vấn đề
này nữa. Cô lập tức vui vẻ lao đến gần chị họ của
mình, miệng hỏi liến thoắng: ___’
“Chị Ly, kể cho em nghe chuyện của chị bên
Anh đi, em xem mấy video múa của chị rồi. Trời
ạ, sao chị có thể múa đẹp đến như thế chứ?“
“Chắc chị nổi tiếng lắm nhỉ? Bên đó con trai
có đẹp trai như trên phim không? Chị có quen
được anh tây nào không?”
Hương Linh hỏi một tràng dài liên tục, trong
đầu tưởng tượng ra khung cảnh đẹp đế bên trời
âu, chị họ cô đẹp như thế, chắc chắn đàn ông
xếp hàng theo đầy đường.
( àng nghĩ, Hương Linh càng thấy hâm mộ
HỊ Tình, giá mà cô cũng có thể xinh đẹp tài
năng như chị ấy thì tốt quá.
Hoàng Ly cảm thấy không kiên nhẫn khi
nghe đứa em họ của mình nói tía liavốn dĩ lúc
nghe thấy chuyện Hương Linh thường xuyên
dùng phòng và đồ đạc của mình, cô đã cảm thấy.
hơi khó chịu. Từ trước đến nay, cô không thích
đồ đạc của mình bị ai đụng chạm vào.
Nhất là sau bốn năm ra nước ngoài học tập
và biểu diễn, chứng kiến những thủ đoạn xấu xa
8/11
trong giới nghệ thuật thì cô càng khắc sâu suy
nghĩ. Những thứ là của mình thì tuyệt đối người
khác không được đụng vào.
Dù cô có phải dùng những mánh lới bì ổi để
giữ những thứ đó thì cũng phải cắn răng mà làm.
Đây chính là cách mà suốt mấy năm qua giúp
Hoàng Ly luôn là người đứng ở đỉnh vinh quang
so với nhiều kẻ khác.
Bốn năm trước, xách hành lý sang Anh,
Hoàng Ly háo hức chờ đợi một cuộc sống trong
mơ, nơi mà cô có thể thỏa sức theo đuổi đam mê
vdðkhát vọng được khẳng định bản thân. Tuy
Ầ tibiêff/ sự thật khiến cô hoàn toàn suy sụp.
Môi trường nghệ thuật ở đây khắc nghiệt
đến nỗi một con người nhỏ bé như Hoàng Ly
nhanh chóng nhận ra vị trí của bản thân.
Cô bị bạn bè chơi xấu, bị những kẻ có danh
vọng trong giới đùa bỡn. Những điều mà tưởng
chừng chỉ có trên phim ảnh đã thực sự diễn ra
trước mắt cô.
Hoàng Ly còn nhớ như in lần lên sân khấu
đầu tiên trong trường học, cô đã trở thành trò
tr xtyuưm
fff(//44114 Ị __. Chư hiểu
cười cho các thầy cô và sinh viên khi đang biểu
diễn thì gặp sự cố về trang phục. Chiếc dây váy.
bị đứt suýt chút nữa làm cô lộ hoàn toàn thân
trên.
Khi ấy, cô đã xấu hổ đến nỗi phát khóc và
phải chạy trốn ngay vào trong cánh gà, mặc cho.
buổi biểu diễn chưa kết thúc và những tràng
cười giễu cợt vang lên ở phía dưới sân khấu.
Bỗng, một nhóm con gái đến vây quanh cô,
một đứa túm lấy búi tóc đang buộc cao của cô
giật mạnh xuống. Hoàng Ly hoảng sợ nhìn cô gái
tÓE3vàng mắt xanh xinh đẹp đang cúi xuống nhìn
I0\0Ill băng ánh mắt khinh miệt.
Đó là Anna, người bạn học cùng lớp và cũng
là đối thủ cạnh tranh xuất múa chính trong tiết
mục lần này với cô.
“Ôi tưởng ai, không phải con mọi da vàng
được làm vũ công múa chính đây sao? Mày
không ra biểu diễn mà ngồi đây khóc làm gì?
Chà, chà, xem gương mặt nhỏ nhắn kìa, nước
mắt nước mũi tùm lum ghê quá.”
Anna che miệng cười trong khi đám con gái
ư _` 3 ì
đu 8021 TÌ _……_ €hương 82:Tim hiểu –
:
còn lại cười hô hổ và tiếp tục buông ra những lời ˆ
miệt thị nặng nề với người gốc Á như cô. Chưa
kịp để Hoàng Ly tức giận, Anna đã ngồi xổm
xuống, nắm lấy cằm cô, buộc cô ngẩng đầu lên
nhìn thằng vào mình.
“Mày tưởng cướp được vị trí này từ tay tao là
giỏi lắm sao, nói cho mày biết, loại cóc ghẻ như
mày dù có đứng trên đó cũng không biến thành
thiên nga được đâu.”
“Lần này chỉ chỉ là cảnh cáo, biết điều thì
còn sống yên, đừng mơ ước những thứ không
4Witộc về mình, tham vọng quá thì sẽ giống như
“bây giờ đấy.”
Nói xong, Anna nhận cốc nước ép hoa xoài
từ tay một đứa khác và dội thằng từ trên đầu
xuống dưới thân Hoàng Ly làm khuôn mặt cô
nhớp nháp một màu vàng, dính cả vào chiếc váy.
múa trắng muốt trông cực kỳ kinh tởm.