Chương 151: Cái thai là của ai?
“Dạo này cưng hơi lạnh nhạt với anh đấy?
Hay là nghĩ sắp trở thành bà chủ tương lai của
tập đoàn Kings rồi nên chán ghét gặp lại bạn cũ?”
“Tội nghiệp anh còn ngày đêm tơ tưởng đến
cưng. Ăn không ngon, ngủ không yên, cưng xem
thân hình ngày càng héo mòn của anh đấy, tất cả
cũng chỉ vì tương tư một người con gái mà thôi.”
Ông Khang vừa vuốt ve cánh tay trần ngọc
ngà Của Hoàng Ly, vừa lên tiếng tỏ ra tổn thương
sâu sắc. Chẳng qua, vẻ mặt cợt nhả trên gương.
mặt hắn hoàn toàn tương phản với lời nói của mình.
Trái Đất quả nhiên là nhỏ bé, bản thân hắn
cũng không ngờ có ngày trở về lại gặp được
người quen, hơn nữa, thân phận còn là cháu dâu
của mình.
Chỉ cần nghĩ đến quan hệ cấm ky giữa hai
người họ là hắn đã cảm thấy một trận hưng phấn
‘Vô cùng.
Nghe ông Khang nói, ánh mắt Hoàng Ly lóe
lên một tia hận thù. Nếu có thể, cô thực sự muốn
đứng lên và hét vào mặt hắn ba chữ : Đồ ghê tởm.
Nhưng tiếc thay, hiện tại, cô không thể xé
rách da mặt với hắn. Ai có thể ngờ được vị đại
gia từng bao nuôi cô một thời gian ngắn bên Anh
lại trở về với thân phận là chú ruột của Đình Phong.
Lẽ ra mấy năm trước, cô nên dò hỏi thật kỹ
thân phận người này trước khi quyết định trở
thành bỏ nhí cho hắn.
Hoặc không vì khuôn mặt có đến năm phần
giống Đình Phong của hắn mà nhắm mắt đưa chân.
Vốn dĩ, cô chỉ nghĩ đơn giản là người giống
người, không ngờ, hai người họ lại thực sự có
quan hệ huyết thống gần gũi như vậy.
Chưa bao giờ Hoàng Ly lại hối hận về quyết
định bồng bột ngày đó của mình đến thế. Ngay
khi cô ngỡ mình đã đoạt được mọi thứ bao gồm.
Đình Phong và vị trí con dâu tương lai của tập
đoàn Kings thì Hoàng Minh Khang xuất hiện.
Hắn mang đến cơn ác mộng kinh hoàng
nhất trong cuộc đời của cô từ trước đến nay.
Cố gắng nén cảm giác buồn nôn đang cuộn
trào trong lồng ngực, Hoàng Ly giả bộ rưng rưng
nước mắt. Đọc full tại truyen.one nhé
“Anh đang nói vớ vẩn gì vậy, nếu chán ghét
anh thì hôm nay em còn có mặt ở đây ư?”“
Không thể không thừa nhận kỹ năng diễn
xuất. của Hoàng Ly đã đạt mức thượng thừa. Bộ
dạng hày của cô có thể khiến bất kỳ người đàn
ông nào cũng phải mủi lòng, ông Khang cũng
không phải ngoại lệ.
“Cục cưng của anh đừng khóc, làm ảnh
hưởng đến bé con trong bụng thì sao?”
Việc ông Khang nhắc đến “đứa bé” làm thân
hình Hoàng Ly run lên, hai bàn tay vô thức siết
lại. Ngoại trừ hắn và cô, không một ai biết được
bí mật về đứa bé này.
khi cô ngỡ mình đã đoạt được mọi thứ bao gồm.
Đình Phong và vị trí con dâu tương lai của tập
đoàn Kings thì Hoàng Minh Khang xuất hiện.
Hắn mang đến cơn ác mộng kinh hoàng
nhất trong cuộc đời của cô từ trước đến nay.
Cố gắng nén cảm giác buồn nôn đang cuộn
trào trong lồng ngực, Hoàng Ly giả bộ rưng rưng
nước mắt.
“Anh đang nói vớ vẩn gì vậy, nếu chán ghét
anh thì hôm nay em còn có mặt ở đây ư?“
Không thể không thừa nhận kỹ năng diễn
xuất. của Hoàng Ly đã đạt mức thượng thừa.
dạng hày của cô có thể khiến bất kỳ người đàn
ông nào cũng phải mủi lòng, ông Khang cũng
không phải ngoại lệ.
“Cục cưng của anh đừng khóc, làm ảnh
hưởng đến bé con trong bụng thì sao?“
Việc ông Khang nhắc đến “đứa bé” làm thân
hình Hoàng Ly run lên, hai bàn tay vô thức siết
lại. Ngoại trừ hắn và cô, không một ai biết được
bí mật về đứa bé này.
Theo đuổi vợ cm} Chương 161 :…thai là của ai?
Đình Phong, một giọng nói của ai đó bỗng vang
lên khiến cô giật mình.
“Chà chà, hình như tôi đến không đúng lúc hà?“
Hoàng Ly ngẩng đầu và trông thấy một
người đàn ông lớn tuổi với thân hình gầy gò đang
bước đến.
Chẳng hiểu sao khi nhìn ánh mắt của ông ta,
trong lòng cô dâng lên một cảm giác quen thuộc
cùng nỗi bất an mơ hồ.
Không thể đoán được lý do người đàn ông
này»lại xuất hiện ngay tại nhà của Đình Phong
niên Hoàng Ly vội vàng lên tiếng hỏi:
“Ông là ai? Tại sao lại vào đây?”
Ông ta không vội trả lời Hoàng Ly mà bước
đến gần để nhìn Đình Phong. Ngay lập tức,
Hoàng Ly cảnh giác nói:
“Ông muốn làm gì? Hãy nhanh chóng rời
khỏi đây nếu không tôi sẽ gọi công an.”
Người đàn ông bật cười, chẳng có vẻ gì là
để ý đến lời đe dọa của Hoàng Ly. Ông ta ngồi
xuống chiếc ghế đối diện, tự rót cho mình một ly.
rượu và nhấm nháp, sau đó mới mở miệng nói:
“Mới hai năm không gặp, em quên mất anh
tổi sao hả bé cưng? Anh thì nhớ như in quãng
thời gian ngọt ngào của chúng ta bên Anh Quốc đấy
Nghe tới đây, Hoàng Ly ngây ngẩn cả người,
động tác trên tay cũng ngừng lại. Cô nhìn chằm
chằm vào người đàn ông đang ngồi đối diện, vẻ
mặt biến đổi trong nháy mắt
Là ông ta.
Không!
ương mặt Hoàng Ly trở nên trắng bệch, cô
ngồi bệt xuống đất, bàng hoàng đến nỗi không
thể thốt thành lời hoàn chỉnh.
Nhưng điều đáng sợ hơn còn ở phía sau, khi
ông ta nhếch miệng cười và lên tiếng:
“Nhớ ra rồi phải không? Anh biết là em sẽ
không thể quên được anh mà.”
“Tony, anh..vể nước khi nào? Tại sao…tại
sao lại xuất hiện ở đây.”
Hoàng Ly nuốt nước miếng một cách khó
nhọc, run run dò hỏi.
“Ổ, Tony là tên gọi khi ở bên Anh thôi, còn ở
đây, người ta gọi anh là Khang, Hoàng Minh
Khang.”
Hoàng Ly lầm bẩm ba chữ Hoàng Minh
Khang, cái tên này rất quen thuộc, có vẻ như cô
đã từng nghe thấy ở đâu đó rồi
Hoàng Minh Khang…Hoàng Minh
Khang…Hoàng Minh Nam…Hoàng Đình Phong…
Đầu óc Hoàng Ly bỗng trống rỗng, máu
trong người cô dường như đồng cứng lại. Sự thật
trần trụ.i được phơi bày ra trước mắt khiến cô
bàng hoàng.
Nói như vậy, ông ta chính là người con trai út
của cựu chủ tịch tập đoàn Kings, đồng thời cũng
là chú ruột của Đình Phong.
Hèn gì lần đầu tiên trông thấy ông ta ở bữa
tiệc khi cô còn là sinh viên trường nghệ thuật, cô
đã cảm thấy ông ta rất giống người trong mộng.
của cô.
Nhìn vẻ mặt xám ngoét của Hoàng Ly, ông
Khang phá lên cười. Âm điệu vang lên giữa
không gian tĩnh lặng làm toàn thân cô ớn lạnh.
“Ngạc nhiên lắm đúng không? Định mệnh
quả nhiên là trêu người, cục cưng từng nằm dưới
thân anh rên rỉ một cách dâm đãng bỗng lắc
mình biến thành cháu dâu tương lai của anh. Thú
vị thật.”
Hoàng Ly mím môi, không biết phải mở lời ra
sao khi sự thật đúng là như vậy. Lúc còn ở bên
Anh Quốc, nếm trải những cay đẳng và góc
Khuất trong nghề, cô phát hiện ra một điều,
không có người chống lưng thì dù có tài năng
đến mấy cũng nhanh chóng bị c.hèn ép.
Do vậy, Hoàng Ly cắn răng đồng ý dùng
thân thể để đổi lấy danh vọng. Tự trọng là thứ gì
chứ? Đâu thể so với việc được đứng trên đỉnh
vinh quang được người người ngưỡng mộ.
Ban đầu chỉ là tình một đêm với những kẻ
quyền cao chức trọng, dần dần, cô bị họ biến
thành một thứ hàng hóa để trao đổi.
Nhưng không sao, đôi bên cùng có lợi. Cô
thỏa mãn những d.ục vọng của họ, đổi lại, họ
giúp cô giành được những vai diễn chính trong
các vở kịch nổi tiếng.
Một ngày, người quản lý của Hoàng Ly nói
rằng, có một đại gia muốn bao nuôi cô một thời
gian, kẻ này có mối quan hệ mật thiết với nhiều
người trong giới nghệ thuật, có thể giúp cô một
bước lên mây.
Đọc full tại truyen.one nhé Đắn đo mãi, cuối cùng Hoàng Ly
quyết định đồng ý. Dù sao chuyện này không phải lần đầu,
cớ đÌ lại phải từ chối.
Gặp gỡ người đàn ông này, khi đó được giới
thiệu với cái tên Tony Hoàng, cô cảm thấy ông ta
không tệ, tuy hơi lớn tuổi nhưng nhìn rất phong
độ, lại có nhiều nét giống với Đình Phong.
Chẳng qua, sau đó, cô vô cùng hối hận với
quyết định này. Thật không ngờ, đằng sau vẻ.
ngoài đạo mạo kia lại là một kẻ có những sở
thích tình dụ.c cực kỳ bệnh hoạn.
Chính vì thế, Hoàng Ly chỉ có thể nhanh
chóng tìm cách thoát khỏi người đàn ông kinh
khủng đó. May mắn là cô thành công.
Nhớ đến những lần ân ái khiến bản thân
sống dở chết dở, Hoàng Ly vẫn còn sợ hãi. Vài
năm trôi qua, cơn ác mộng tưởng chừng đã vĩnh
viễn biến mất thì nay lại xuất hiện. Thậm chí là
còn mang tới một nguy cơ lớn nhất trong cuộc
đời cô từ trước đến nay.
“Bé cưng, gặp lại bạn cũ, em không nên có
biểu hiện vui vẻ hơn sao? Chẳng hạn như chạy
tới ôm hôn anh, hoặc là…”
Ánh mắt ông Khang không kiêng dè đảo qua
lại trên đường cong tuyệt đẹp trên cơ thể của
Hoàng Ly, sau đó thong thả đứng dậy, dùng chân
đá nhẹ vào người Đình Phong.
“Vốn định tới đây để chào hỏi thằng cháu
yêu quý, không ngờ nó lại say xin đến mức bất
tỉnh thế này. Vậy thì đành để vợ tương lai tiếp
chú nó vậy.
Dứt lời, ông ta túm lấy Hoàng Ly và kéo vào
lòng, bàn tay lập tức vi vu tới những mảng da thịt
nõn nà.
“Thơm quá, mùi vị của em vẫn tuyệt vời như
xưa.”
“Khốn kiếp, dừng lại ngay…ông mau buông
tay ra.”