Năm 1995 tôi vẫn chưa ra đời, đương nhiết không biết cặn kẽ sự tình khi đó, hơn nữa Tam Thanh cũng chưa xuống núi và cũng chỉ nghe nói chứ không đi thăm dò chi tiết.
“Tôi chỉ biết sau đó phía trên đưa ra lời giải thích như sau, đám người đó bị chó dại cắn, bị bệnh chó dại nên mới gặp ai cũng cắn nhưng cháu trai, cậu đã từng gặp con chó dại nào mà cắn người ngay đêm đó chưa?”
Tam Thanh nằm trên giường nhìn lên trần nhà, rõ ràng là Tam Thanh cũng cảm thấy nghi ngờ về chuyện này.
Nếu như là trước đây thì có thể tôi sẽ tin cách nói này thật nhưng giờ sau khi tận mắt chứng kiến cổ thi hoàn hồn thì tôi cảm thấy không thể chấp nhận được cách giải thích như vậy.
“Cháu trai, sao tôi cứ cảm thấy có gì đó không ổn nhỉ?”
Tôi đang thảo luận vấn đề cổ thi thì Tam Thanh nằm trên giường đột nhiên bật ra một câu nói.
“Không ổn ở đâu? Chắc chúng ta chưa bao giờ trải qua những chuyện mà mấy ngày qua phải trải qua chăng?”
Sau khi tới Ma thành thì mỗi một sự việc đều quỷ dị, bất thường và sớm đã vượt khỏi nhận thức của chúng tôi. Giờ Tam Thanh nói một câu ‘không đúng’ khiến tôi cảm thấy mới thật sự là không ổn.
“Không phải, cậu không hiểu ý của tôi”.
Tam Thanh nhất thời không biết phải giải thích như thế nào, do dự một lúc gãi đầu sau đó nghiêm túc nhìn tôi.
“Sao tôi cảm thấy hình như chúng ta bị lợi dụng ấy? Không, không chỉ chúng ta mà cả nhà họ Uy, tất cả đều trở thành quân cờ của người khác”.
Đôi mắt Tam Thanh trở nên vô cùng nghiêm túc khiến tôi cũng đanh mặt.
“Sư thúc, sư thúc nói rõ hơn được không, ai lợi dụng chúng ta?”
Tam Thanh trầm tư một lúc, không trả lời câu hỏi của tôi.
“Tôi bỗng cảm thấy Hồ tiên không phải là mục tiêu của bọn họ mà chính là cổ thi!”
Tôi bỗng ngây người.
Đúng là, lúc Uy Chấn Tử vào trong động chẳng buồn nhìn cổ thi lấy một lần mà chỉ toàn nói về Hồ tiên.
Vậy nên chúng tôi mới tưởng rằng nhà họ Uy muốn Hồ tiên nhập đường nên mới tới đây.
Còn về mục đích thì càng không cần phải nói, Hồ tiên đạo hạnh cao thâm, có được đại tiên, năng lực của nhà họ Uy đương nhiên cũng sẽ thuận buồm dâng cao.
Nhưng điều không ai ngờ là Uy Chấn Tử đích thân lộ diện không những không thu phục Hồ tiên mà ngược lại còn bị cổ thi ăn mất!