Trọng Dương lập tức đạp phanh, xe dừng ngay bên vệ đường. Ông quay người nhìn cô, ánh mắt đầy kinh ngạc: "Cô... cô muốn bái tôi làm thầy sao?"
Tần Chiêu Chiêu không chần chừ, gật đầu chắc nịch: "Vâng, đúng là con có suy nghĩ đó. Không biết bác có đồng ý không?"
Sự ngạc nhiên trong mắt Trọng Dương dần chuyển thành niềm vui khó che giấu. Ông cố gắng giữ giọng bình tĩnh: "Tôi cầu còn không được! Nhưng cô có thể nói cho tôi biết, tại sao lại muốn bái tôi làm thầy không? Với trình độ hiện tại của cô, thật lòng mà nói, cô không hề thua kém tôi."
Tần Chiêu Chiêu mỉm cười: "Làm sao con có thể so với bác được chứ? Con luôn ngưỡng mộ bác, đặc biệt là sự tận tâm của bác đối với trung y. Thật ra, con đã từng đọc rất nhiều sách của bác, nhờ đó mới học được không ít điều. Nhưng con nhận ra, phong cách hành y của mình vẫn còn quá khuôn mẫu, chưa dám sử dụng những phương pháp mang tính đột phá, đặc biệt là việc dùng các dược liệu có tính độc một cách hợp lý. Đây là điều con ngưỡng mộ nhất ở bác."
Nghe xong, Trọng Dương không thể kiềm chế được niềm vui, ông phá lên cười sảng khoái: "Ha ha ha! Tốt quá! Nếu cô không chê, tôi rất sẵn lòng nhận cô làm đệ tử. Tôi sẽ truyền lại toàn bộ y thuật của mình."
Tần Chiêu Chiêu rạng rỡ: "Thầy đã đồng ý rồi thì không được rút lại lời đâu nhé!"
Trọng Dương bật cười ha hả: "Ha ha! Thầy còn lo con sẽ đổi ý đấy!"
Cô kiên định lắc đầu: "Con tuyệt đối sẽ không!"
Trọng Dương vui vẻ gật gù: "Vậy thì tốt. Thầy sẽ tổ chức một buổi lễ nhận đệ tử thật long trọng, mời cả ba gia tộc lớn trong giới trung y ở thành phố Hải Thị đến dự. Điều này sẽ giúp con tạo dựng danh tiếng và mở rộng con đường hành y sau này."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!