Hai mẹ con bà cụ Tần vừa lạnh vừa giận, mà không thể làm gì hơn ngoài chờ đợi.
Thời gian trôi qua chậm chạp, đứng chờ trong giá rét chỉ một phút cũng thấy như tra tấn. Mãi đến khi hơn nửa tiếng trôi qua, cuối cùng cũng có người ra gặp.
Dưới ánh đèn đường, hai người phụ nữ từ xa bước lại. Họ mặc áo khoác quân đội dày dặn, quấn khăn len kín mít, chân đi ủng ấm áp, trông vô cùng thoải mái giữa trời lạnh. Tần Thành nheo mắt nhìn, không chắc chắn: “Mẹ, có phải họ không? Trùm kín quá chẳng nhận ra ai.”
Bà cụ Tần không đáp, chỉ siết chặt hai tay vào vạt áo, gió lạnh thổi khiến bà thấy lòng càng rét buốt.
Hai người kia đã đến gần, tháo khăn quàng xuống. Chính là Tần Chiêu Chiêu và thím Lý.
Tần Chiêu Chiêu nhìn bà nội, cười nhạt: “Bà nội, trời lạnh thế này, sao bà lại đến đây?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!