Tạ Ái Phương hừ lạnh: "Chẳng cần biết thế nào, con chỉ muốn để nhà chồng nó biết bộ mặt thật của nó thôi! Từ ngày lấy chồng quyền thế, nó có coi ai ra gì đâu! Cả anh chị nó cũng thế, cứ nghĩ mình cao sang hơn người, lúc nào cũng tính toán thiệt hơn với nhà mình. Con tức lắm! Con chỉ muốn nó bị đuổi khỏi nhà chồng, để xem anh cả còn dám lên mặt với nhà mình nữa không!"
Bà cụ Tần nghe vậy thì trong lòng không khỏi khó chịu. Dù bà thiên vị nhà con trai thứ hai, nhưng cũng không đến mức mong muốn gia đình con trai cả bị đẩy đến cảnh nhục nhã như Tạ Ái Phương mong đợi. Nhìn con dâu hai ngang ngạnh như vậy, bà cụ bực bội nhưng cũng không dám nặng lời.
“Ái Phương, sao con có thể làm như thế được? Con nói là tận mắt nhìn thấy, nhưng mắt thấy chưa chắc đã là thật. Chiêu Chiêu dù không phải đứa dễ tính, nhưng cũng không đến mức làm chuyện đó giữa ban ngày ban mặt. Giờ nó báo công an rồi, nghĩa là con đã phạm pháp. Nếu bị kiện, con có thể phải vào tù, cả nhà này cũng mất mặt theo.”
“Đâu đến mức nghiêm trọng thế đâu mẹ. Công an chẳng qua chỉ dọa thôi. Con đâu có giết người hay phóng hỏa, làm gì có chuyện truyền bá tin đồn mà phải vào tù. Con không sợ gì cả, về nhà thôi.”
Nói xong, Tạ Ái Phương quay người bỏ đi.
Bà cụ Tần đứng đó, trong lòng rối ren. Đây là lần đầu tiên bà gặp phải chuyện như thế này, cũng không biết liệu ông chồng mình đã về nhà sau buổi dạo chiều hay chưa. Nếu công an thật sự đưa Tạ Ái Phương đi thì phải làm sao đây?
Bà lo lắng đề nghị: “Hay mình gọi Tần Thành về nhà?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!