“Thà để ông ấy ở đó mà sống yên ổn còn hơn. Chuyện của bố chồng con, nếu ông ấy tự lo được thì cứ để ông ấy giải quyết.
Còn nếu không, dù gì cũng là người trong nhà, chúng ta không thể làm ngơ.” Mẹ của Từ Như Ý nhẹ giọng an ủi.
Nghe mẹ nói vậy, lòng cô mới nhẹ nhõm đôi chút.
“Vậy con nghe lời mẹ, tạm thời không nói gì với anh ấy.”
Khoảng một giờ sau, Lục Phi lái xe quay về. Anh ta đã đưa bố chồng của Từ Như Ý về nhà. Đến nơi, ông lấy sổ tiết kiệm tiền hưu cùng giấy tờ nhà đưa cho Lục Phi, nhờ anh mang về cho Từ Như Ý cất giữ. Ông sợ sau này bọn họ sẽ quay lại lấy mất.
Sau đó, ông tìm phong bì tiền mừng mà mình quên mang theo, rồi để Lục Phi đưa mình về quê sống cùng họ hàng.
Sau khi đưa mọi người về đến nơi, Lục Phi quay lại nhà, giao tất cả giấy tờ cho Từ Như Ý. Cô hiểu ngay dụng ý của bố chồng, liền cẩn thận cất kỹ.
Bên kia, mẹ chồng và Xuân Lan vừa bước vào nhà đã vội lật tung mọi thứ để tìm sổ tiết kiệm cùng giấy tờ nhà nhưng không thấy đâu.
“Hôm qua vẫn còn ở đây mà, sao giờ biến mất rồi?” Bà ta lật tung đáy hòm, vẫn không tìm thấy thứ mình muốn.
“Có khi nào bố đã về lấy trước không?” Xuân Lan nghi ngờ.
“Không thể nào! Chúng ta về trước, làm sao ông ta về sớm hơn được?”
“Mẹ quên là nhà họ có xe à? Chạy nhanh hơn xe đạp của chúng ta nhiều.”
Bà ta giật mình, sắc mặt sa sầm: “Phải rồi! Chắc chắn bọn họ về trước rồi lấy đi hết sổ tiết kiệm lẫn giấy tờ nhà rồi!”
Nói xong, bà ta vội bảo Xuân Lan: “Gọi Thiết Quân với hai đứa nhỏ về ngay, phải bàn bạc xem giờ phải làm thế nào.”
Xuân Lan gật đầu, vội vã đi gọi người.
Không lâu sau, cả nhà đã tụ họp đông đủ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!