Vợ chồng con trai bà ta làm việc ở đơn vị, hiệu suất công việc lại không cao, hai phần lương cộng lại chỉ hơn sáu mươi đồng. Nhà lại có hai đứa nhỏ, áp lực kinh tế không hề nhỏ. Bản thân bà ta từ khi cưới chồng đã không đi làm, bây giờ đột nhiên mất đi khoản tiền kia, chẳng khác nào cắt đứt nguồn sống của cả gia đình. Nếu muốn giữ nguyên mức sinh hoạt như trước, con trai và con dâu bà ta phải nộp ít nhất bốn mươi đồng tiền lương mỗi tháng để chi tiêu.
Đương nhiên, con trai và con dâu bà ta cũng không đồng ý!
Cả nhà cãi nhau đến long trời lở đất, nịnh nọt hay năn nỉ đều không lay chuyển được chồng bà ta. Ông ấy cứng rắn đến cùng, thậm chí còn lạnh giọng cảnh cáo:
"Nếu còn nhắm vào số tiền đó, tôi sẽ đuổi hết các người ra khỏi nhà!"
Lời này khiến cả nhà bà ta chết lặng.
Thời đó, chuyện đăng ký kết hôn không phổ biến, nhiều cặp chỉ làm vài mâm cơm là xem như vợ chồng. Căn nhà họ đang ở vốn là của chồng bà ta, chẳng liên quan gì đến bà ta hay con trai riêng của bà, lại càng không liên quan đến con dâu hay cháu nội bà.
Nói cách khác, nếu chồng bà ta muốn đuổi họ đi, họ chẳng có chút quyền lợi nào để phản kháng.
Bà ta uất ức vô cùng nhưng vẫn phải nhẫn nhịn.
Mười ngày trước, khi dọn dẹp phòng, nhân lúc chồng đi vắng, bà ta lén lút lấy sổ tiết kiệm của ông ấy ra xem. Nhưng khi mở ra, bà ta sững sờ đến mức chết điếng—trong tài khoản không còn một xu nào cả!
Bà ta phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn.
Phản ứng đầu tiên chính là: "Ông ấy đã đưa hết số tiền đó cho Đại Tráng!"
Bà ta không dám trực tiếp chất vấn chồng, sợ bị mắng thẳng mặt. Thế là nhịn đến khi con trai và con dâu tan làm, kể hết sự việc cho bọn họ nghe.
Quả nhiên, hai vợ chồng kia nghe xong liền giận dữ, muốn lập tức tìm ông ta hỏi cho ra lẽ.
"Dù không phải con ruột, nhưng bao nhiêu năm nay, chúng con vẫn gọi ông ấy là bố! Bố sao có thể thiên vị đến mức này?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!