Vương Tuệ Lan cười, đề nghị:
“Bọn trẻ thích đi thì cứ để chúng theo. Dù gì cũng là cuối tuần, bố mẹ em chắc chắn sẽ rất vui khi thấy các cháu. Hay là mình ăn cơm chiều ở đó rồi về?”
Bà Dư Hoa cũng gật đầu đồng tình:
“Đúng đấy, đi rồi về ngay thì vội vã quá. Để bọn trẻ sang chơi với ông bà một chút.”
Thấy vậy, Lục Phi mới gật đầu đồng ý.
Trước khi đi, bà Dư Hoa còn chuẩn bị thêm ít quà để anh mang sang nhà thông gia.
“Cầm theo ít đồ này qua đó, khỏi phải đi mua nữa.”
Lục Phi vui vẻ nhận lấy.
Vậy là cả nhà bốn người lên đường đến nhà ông bà ngoại. Ông Lục Quốc An cũng nhân tiện ra ngoài đi dạo, tìm bạn chơi cờ tướng.
Nhà cửa yên tĩnh trở lại. Tần Chiêu Chiêu cảm thấy hơi mệt, liền về phòng nghỉ ngơi.
Bên phía Lục Phi, khi họ đến nơi, anh trai và chị dâu của Vương Tuệ Lan không có nhà. Hai người vẫn đang bận rộn trong cửa hàng, vì làm buôn bán tự do nên không có ngày nghỉ cuối tuần. Trong nhà chỉ có bố mẹ, Từ Như Ý cùng con cô ấy và hai đứa nhỏ của anh chị.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!