“Chưa được đâu. Thằng hai và vợ nó còn đi làm, hai đứa nhỏ từ bé đã do mẹ chăm. Giờ mẹ dọn sang nhà con, tụi nó biết phải làm sao?”
Người em chồng cũng lên tiếng: “Đúng đấy. Mẹ giúp chúng em thêm vài năm, sau đó hãy sang nhà anh chị cả dưỡng già cũng chưa muộn.”
Lý Lệ Hoa bật cười, nhưng nụ cười ấy không hề vui vẻ: “Mẹ à, mẹ không ở với con mà cứ ở lại nhà chú hai chăm cháu, hầu hạ cả gia đình đó, thì sau này có ốm đau gì cũng đừng tìm đến con nữa nhé. Đã chọn chăm sóc nhà chú hai, thì đương nhiên vợ chồng chú ấy phải có trách nhiệm với mẹ. Chỉ cần mẹ sang đây sống với chúng con, mọi chi phí, chúng con tuyệt đối không để gia đình chú hai phải lo một xu.”
Bà cụ định lên tiếng phản bác, nhưng Lý Lệ Hoa đã chặn trước: “Mẹ cứ nghe con nói hết đã. Chú hai, chú hiểu lầm ý tôi rồi. Bố mẹ không chỉ sinh mỗi Tần Trung, chú cũng là con ruột, sao lại có chuyện để một mình vợ chồng tôi gánh hết trách nhiệm? Thế nên, nhà tôi sẽ chăm sóc mẹ, còn bố thì nhà chú lo. Mỗi người một phần, công bằng rõ ràng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!