Lục Phi bật cười, quả quyết:
"Mẹ không cần lo, con tất nhiên sẽ yêu thương cô ấy hết lòng. Mà sao không thấy Lục Dao với An Hoa đâu ạ?"
"Cuối tuần nên hai đứa nó về nhà riêng rồi. Chiêu Chiêu cũng kết thúc đợt trị liệu, An Hoa hồi phục gần như hoàn toàn nên hai vợ chồng nó dọn về nhà."
Nghe đến đây, Vương Tuệ Lan ngạc nhiên hỏi:
"Chiêu Chiêu giỏi thật! Nhưng em ấy đâu rồi ạ? Nãy giờ con chưa thấy."
Bà Dư Hoa cười, giải thích:
"Đồng nghiệp của con bé về quê, nhà ở gần biển, lần này mang cho mẹ ít cá hố. Mẹ bảo Chiêu Chiêu lấy một ít gửi về cho bố mẹ nó rồi. Ở nhà cũng giữ lại phần cho con, lát nữa hai đứa về thăm bố mẹ nhớ mang theo nhé."
Khu vực quanh Hải Thị không giáp biển, vì thế hải sản ở đây rất hiếm, không phải cứ có tiền là mua được. Cá hố là một trong số ít loại cá biển có thể tìm thấy, nhưng cũng không dễ mà mua được.
Vương Tuệ Lan từ nhỏ đã sống ở Đông Lăng – một thành phố bốn bề núi non bao quanh, kinh tế lại không phát triển. Không chỉ xa biển, đời sống của người dân nơi đây cũng chẳng khá giả, đặc biệt là ở vùng quê. Cô ấy chưa từng ăn cá biển, thậm chí còn chưa nghe đến cái tên cá hố bao giờ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!