Nửa tháng sau, đám cưới của Lục Phi và Vương Tuệ Lan diễn ra.
Hôn lễ vô cùng long trọng, đầy đủ nghi thức. Bạn bè và người thân đều đến chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ.
Chỉ tiếc rằng Lục Trầm đang làm nhiệm vụ không thể trở về. Nhưng anh đã gọi điện chúc mừng. Là người trong gia đình quân nhân, Lục Phi hiểu điều này, không hề phiền lòng.
Sau nghi thức rước dâu, mọi người cùng đưa cô dâu chú rể về phòng tân hôn, náo nhiệt đến tận tối muộn mới rời đi, nhường lại không gian riêng cho họ.
Một tháng sau, cuối tháng mười.
Thời tiết cuối thu đã trở lạnh, chỉ còn hai tháng nữa là đến Tết.
Lục Phi và Vương Tuệ Lan, cùng hai đứa trẻ—Thanh Thanh và Á Á—đã chuyển ra nhà riêng.
Vì bọn trẻ còn nhỏ, cần người chăm sóc, mà thuê người giúp việc lại tốn kém nên Vương Tuệ Lan tạm gác việc kinh doanh, ở nhà lo cho chúng. Chờ đến khi Thanh Thanh vào lớp một, cô mới quay lại làm việc.
Lục Phi rất biết ơn sự hy sinh của vợ. Cô không chỉ tận tình chăm sóc hai đứa trẻ, mà còn coi chúng như con ruột của mình.
Đối với anh, có một người vợ như thế là điều may mắn nhất đời này.
Mỗi tuần, cả gia đình đều tụ họp ở nhà chung để cùng nhau dùng bữa.
Hôm nay là thứ sáu, ngày 25 tháng 10. Trời cuối thu se lạnh, sáng tối đều phải mặc thêm áo ấm.
Vì Hứa An Hoa vẫn cần điều trị dưới sự chăm sóc của Tần Chiêu Chiêu nên vợ chồng Lục Dao vẫn ở lại nhà chung.
Thể trạng của Hứa An Hoa gần như đã hồi phục hoàn toàn, nhưng trí nhớ vẫn chưa khôi phục hết. Chính vì vậy, cậu ta chưa thể quay lại làm việc.
Hôm nay, Tần Chiêu Chiêu cùng Lục Dao và Hứa An Hoa đến bệnh viện kiểm tra xem khối máu tụ sau đầu cậu ta đã tan hết chưa.
Bác sĩ điều trị vô cùng kinh ngạc khi thấy kết quả. Khối máu tụ gần như đã biến mất, chỉ còn lại một phần nhỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!