Lục Dao không vòng vo, đặt ly trà xuống bàn, mắt nhìn thẳng vào Tống Chân: “Cô thích An Hoa đúng không?”
Tống Chân không tránh né ánh mắt của cô, thẳng thắn đáp: “Đúng.”
“Anh ấy có gia đình rồi, vậy mà cô vẫn thích?”
“Đúng vậy.”
“Cô muốn ở bên anh ấy?”
Tống Chân cười khẽ, giọng châm chọc: “Đương nhiên rồi, hỏi làm gì nữa?”
Lục Dao nhíu mày, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Cô có thể nói cho tôi biết lý do không?”
Tống Chân khẽ cúi đầu, chạm tay vào thành ly trà, ánh mắt chìm vào hồi ức xa xăm. Một lúc sau, cô cất giọng, chậm rãi nói:
“Tôi sẽ kể cô nghe một câu chuyện…
Bố tôi là kẻ giết người. Năm tôi mười tuổi, mẹ tái giá với một người đàn ông nghiện rượu, nghiện cờ bạc. Ông ta thường xuyên đánh đập mẹ con tôi mỗi khi thua bạc hay say rượu. Chúng tôi sống trong cảnh đòn roi triền miên, không ngày nào yên ổn. Đến năm tôi mười hai tuổi, bi kịch thực sự xảy ra.
Bố dượng nợ nần chồng chất, không có tiền trả, ông ta lén bán tôi đi mà không cho mẹ tôi biết. Gia đình mua tôi có một người con trai ngoài ba mươi nhưng bị ngớ ngẩn, họ mua tôi về để làm vợ anh ta.
Đêm đầu tiên, họ đẩy tôi vào phòng anh ta, khóa cửa lại. Tôi hoảng sợ đến mức chỉ biết gào khóc cầu xin. Tôi không chấp nhận số phận này. Tôi tìm cách bỏ trốn, nhưng mỗi lần trốn đi đều bị bắt lại, sau đó bị đánh thừa sống thiếu chết, nằm liệt giường mấy tháng trời.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!