Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Dương Khang thoáng chần chừ, cảm thấy mọi thứ quá đỗi không chân thực. Nhưng khi anh ta còn chưa kịp phản ứng, Trương Vi Vi đã hối hận vì câu nói bốc đồng của mình.
Cô ta vội đứng dậy, cố che giấu sự bối rối:
"Nếu anh không thích thì coi như em chưa nói gì."
Nhưng Dương Khang đã nhanh tay nắm lấy cổ tay cô ta, giọng nói kiên định:
"Anh thích em."
Trương Vi Vi cắn môi, lòng có chút do dự. Nhưng cô ta biết, nếu giờ từ chối, quan hệ giữa cô và Dương Khang sẽ không bao giờ quay lại như trước. Cô ta đã mất Lục Trầm, không thể mất thêm Dương Khang nữa.
Dù sao thì hẹn hò cũng chỉ là hẹn hò, không phải kết hôn.
Cô ta nhìn Dương Khang, giọng nói đầy nghiêm túc:
"Được thôi, nhưng chuyện này không được tiết lộ cho ai. Chỉ có hai chúng ta biết. Trước mặt người ngoài, chúng ta chỉ là đồng nghiệp. Anh làm được không?"
Dương Khang đã chìm trong niềm vui sướng, hoàn toàn không nhận ra điều gì kỳ lạ trong yêu cầu này. Anh ta gật đầu không chút do dự:
"Anh nghe theo em."
Tần Chiêu Chiêu chưa bao giờ cảm thấy Lục Trầm đáng ghét đến thế. Cô không thể gạt bỏ cảm giác bị phản bội, dù biết phần lớn cảm xúc này đến từ thân thể nguyên chủ. Nhưng nỗi đau ấy chân thực đến mức cô không cách nào phớt lờ, cứ như thể chính cô là người vừa bị chồng mình phản bội.
Trước đây, cô còn nghĩ sẽ chia tay Lục Trầm trong hòa bình, để lại cho anh một ấn tượng tốt về nguyên chủ. Nhưng bây giờ, ý nghĩ đó thật nực cười.
Nguyên chủ dù tính khí không tốt, nhưng trong lòng vẫn luôn hướng về anh ta. Vậy mà Lục Trầm lại tìm đủ lý do để ly hôn, chỉ vì trong lòng anh ta đã có người khác. Anh ta nói nguyên chủ tính khí thất thường, vậy còn anh ta thì sao? Một kẻ bạc bẽo, giả dối.
Hình ảnh người đàn ông cao lớn, oai phong trong lòng cô đã sụp đổ hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!