Ông Phương nhíu mày, cầm cuốn sổ lên xem.
Ban đầu, ông vẫn giữ vẻ bình tĩnh, chăm chú đọc từng dòng.
Nhưng chỉ vài trang đầu tiên đã khiến sắc mặt ông tái mét.
Đọc tiếp vài trang nữa, bàn tay cầm sổ cũng không kiềm chế được mà siết chặt lại.
Hơi thở ông dần trở nên gấp gáp.
Tim đập dồn dập.
Những hình ảnh trong từng dòng chữ hiện lên rõ ràng trong tâm trí, tựa như những thước phim ghê rợn quay chậm.
Lột da. Móc mắt. Bẻ gãy xương.
Cô ta không chỉ làm, mà còn ghi lại với tâm trạng đầy hưng phấn.
Cả cuốn sổ tràn ngập những nội dung bệnh hoạn như vậy.
Bố Phương nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế cảm xúc đang cuộn trào trong lòng.
Ông hoàn toàn hiểu được nỗi sợ hãi của vợ mình.
Một người đàn ông như ông đọc còn không chịu nổi, huống hồ là một người mẹ.
Ông Phương khép cuốn sổ lại, đặt xuống bàn, trầm giọng nói:
“Bà đừng nghĩ nhiều nữa. Cả ngày nay bà cũng đã mệt rồi, ngủ đi. Phần còn lại tôi sẽ xem.”
Bà Phương dường như đã kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần. Bà không đủ can đảm để mở thêm bất cứ cuốn nào khác.
Bà sợ.
Sợ rằng nếu tiếp tục đọc, bà sẽ phát hiện ra những điều còn kinh khủng hơn.
Ông Phương thì không như vậy.
Ông lấy một cuốn sổ khác.
Cuốn này là những ghi chép gần đây, từ khi Phương Yến bắt đầu đi làm.
Khác với cuốn trước, nội dung trong đây không còn là động vật nữa, mà là con người.
Từng trang giấy kể lại hành trình của cô ta trong đài truyền hình—từ một biên tập viên nhỏ bé, cô ta đã làm thế nào để trở thành một phóng viên có sức ảnh hưởng chỉ trong hơn hai năm.
Nhưng điều khiến ông Phương rùng mình không phải sự thăng tiến nhanh chóng đó.
Mà là cách cô ta đạt được nó.
Những dòng chữ lạnh lẽo tường thuật chi tiết mối quan hệ giữa cô ta và giám đốc đài truyền hình.
Cô ta đã dùng thủ đoạn gì để khiến gã phải quỵ lụy trước mình.
Những lần quan hệ trong hai năm qua, địa điểm, cảm xúc, suy nghĩ, mục đích…
Tất cả đều được ghi chép rõ ràng như một bản kế hoạch tỉ mỉ.
Hóa ra, sự nghiệp mà họ từng nghĩ là dựa vào năng lực của cô ta, thực chất lại được đánh đổi bằng những thứ khác.
Tiếp tục đọc, ông thấy xuất hiện những cái tên quen thuộc: Lục Phi, Vương Tuệ Lan, bố mẹ Vương Tuệ Lan…
Những cái tên này không đơn thuần chỉ xuất hiện.
Mà là từng kế hoạch nhắm vào họ.
Từ lúc bắt đầu phỏng vấn Lục Phi, cô ta đã để ý đến anh ta và gia thế phía sau.
Cô ta biết Lục Phi đã có con, nhưng điều đó không quan trọng.
Điều cô ta muốn chính là vị thế của nhà họ Lục.
Dựa vào nền tảng gia đình ấy, cô ta sẽ có cơ hội biến mình thành một người phụ nữ đáng ngưỡng mộ.
Cô ta chủ động tiếp cận.
Cô ta muốn lợi dụng mối quan hệ trong đài truyền hình để biến Lục Phi thành người nổi tiếng ở Hải Thị. Khi ấy, anh ta sẽ biết ơn cô ta. Cả gia đình họ Lục cũng sẽ biết ơn cô ta.
Với công việc, gia thế, ngoại hình, và tình trạng độc thân, cô ta tự tin rằng chỉ cần có ý muốn, cô ta hoàn toàn có thể gả vào nhà họ Lục.
Nhưng không ngờ, Lục Phi không quan tâm đến danh lợi.
Và quan trọng hơn, anh ta không có ý gì với cô ta.
Cuối cùng, người anh ta chọn lại là một người giúp việc—Vương Tuệ Lan.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!