Đôi mắt xinh đẹp của Trương Vi Vi đã ngấn đầy nước, tủi thân đến mức không thể tin nổi những lời vừa rồi lại xuất phát từ miệng Lục Trầm. Rõ ràng chỉ một giây trước, anh vẫn còn đứng về phía cô ta, vậy mà giờ đây lại trở mặt lạnh lùng đến thế.
Cô ta cắn môi, giọng run rẩy:
"Anh Lục, tại sao anh lại nói những điều này với em? Anh có biết những lời anh nói khiến em đau lòng đến mức nào không?"
Lục Trầm vẫn giữ thái độ bình thản, chỉ nhàn nhạt đáp:
"Nếu những lời tôi nói làm cô tổn thương, tôi xin lỗi."
Trương Vi Vi vội vàng lắc đầu, nước mắt rơi lã chã:
"Không, em không cần anh xin lỗi. Em biết anh không thật lòng! Anh quan tâm, chăm sóc em như vậy, sao có thể nói rằng không có tình cảm gì? Em hiểu mà, anh bị ép buộc! Cô Tần Chiêu Chiêu kia không chịu ly hôn, anh sợ cô ta làm ầm lên, nên mới phải nói như vậy với em. Em không trách anh đâu. Em sẽ luôn chờ anh, tình cảm của em dành cho anh sẽ không bao giờ thay đổi."
Những lời của cô ta, ngay cả chính bản thân cũng thấy cảm động.
Nhưng trái với mong đợi, Lục Trầm chẳng hề dao động. Anh chỉ nhíu mày chặt hơn, ánh mắt càng trở nên xa cách. Đợi cô ta nói xong, anh trầm giọng đáp lại:
"Bác sĩ Trương, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm. Tôi đối xử với cô cũng giống như với tất cả đồng đội khác trong doanh trại. Tôi chưa từng có ý nghĩ gì khác với cô."
Anh dừng một chút rồi nói rõ ràng hơn:
"Những lời tôi nói đều xuất phát từ chính tôi. Không ai ép buộc tôi cả."
Trương Vi Vi bàng hoàng, sắc mặt tái nhợt. Nhưng còn chưa kịp mở miệng, anh đã tiếp lời, giọng nói kiên định không chút do dự:
"Còn về chuyện cô nghe nói tôi muốn ly hôn, tôi không biết cô nghe từ đâu, nhưng bây giờ tôi nói rõ: Không có chuyện đó. Tôi sẽ không ly hôn với vợ mình. Hiện tại không, sau này cũng không."
Câu nói này như một nhát dao lạnh lẽo cắt đứt toàn bộ hy vọng của cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!