Không ngờ lại gặp nhau trong hoàn cảnh thế này, nhưng ở một khía cạnh khác, ông ấy cảm thấy cũng tốt. Ít nhất, nhờ vậy mà ông mới biết cậu công tử nhà họ Lục thực sự quan tâm đến con gái mình.
Bố Từ quan sát Lục Phi từ trên xuống dưới, thấy anh ta cao ráo, lại có phong thái điềm đạm, nói năng lễ phép, trong lòng càng thêm hài lòng. Ông đưa tay bắt tay anh ta, ánh mắt đầy thiện cảm:
"Lục Phi, chào con. Con là một chàng trai tốt, quả nhiên con gái chú có mắt nhìn người. Chú rất hài lòng về con."
Lời khen bất ngờ từ bố vợ tương lai khiến Lục Phi vui vẻ đáp:
"Cảm ơn chú."
"Đứng đây nói chuyện không tiện, vào nhà ngồi đi."
Lục Phi theo hai bố con vào phòng khách.
Sau khi trò chuyện một lúc, từ lời kể của mẹ Từ, anh mới biết bố mẹ nuôi của Vương Tuệ Lan đã tìm đến tận nhà, thậm chí còn được bố con cô ấy đưa đến khách sạn.
Anh ta lập tức cau mày.
"Tuệ Lan, sao bố mẹ nuôi em lại tìm đến đây?"
Bố Từ liếc nhìn vợ, hỏi:
"Bà chưa nói với cậu ấy à?"
Mẹ Từ lắc đầu:
"Tôi chỉ nói bố mẹ nuôi của Tuệ Lan đến, sau đó hai bố con ông đưa họ về khách sạn. Ngoài chuyện đó ra, tôi không nói gì thêm."
Bố Từ gật đầu, chậm rãi nói:
"Là Phương Yến đưa bọn họ tới đây."
Nghe đến cái tên này, Lục Phi vô cùng kinh ngạc. Nếu hôm nay không nhắc đến, có lẽ anh ta đã quên mất sự tồn tại của cô ta.
"Sao cô ấy lại đi tìm bố mẹ nuôi của em? Hơn nữa làm sao cô ấy có thể biết được?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!