Lục Phi chậm rãi nói:
“Mẹ, dù sao con gái nuôi cũng là người ngoài. Lỡ như cô ta lợi dụng mối quan hệ này để làm chuyện không hay, hậu quả sẽ rất khó lường. Để tránh những phiền phức không cần thiết về sau, con nghĩ tốt nhất là thôi đi.”
Anh nói một tràng, giọng điệu kiên quyết.
Dư Hoa nghe nhưng không hẳn là để vào tai. Bà có cảm giác con trai mình đang có thành kiến với Phương Yến.
Bà quay sang nhìn Tần Chiêu Chiêu: “Chiêu Chiêu, con thấy thế nào?”
Tần Chiêu Chiêu bình thản đáp:
“Con thấy anh ấy nói đúng. Phương Yến không đơn giản đâu mẹ. Chỉ riêng chuyện cô ta có thể khiến cấp trên gửi thư mời đặc biệt, mời anh cả lên sóng truyền hình, đã đủ để thấy cô ta có năng lực thao túng mọi chuyện. Mục đích của cô ta muốn nhận mẹ làm mẹ nuôi, e rằng không chỉ đơn thuần là tình cảm.”
Nghe xong, Dư Hoa trầm ngâm một lúc rồi gật gù: “Vậy là mẹ nhìn nhầm người rồi sao?”
Tần Chiêu Chiêu nhẹ nhàng gật đầu.
Lục Phi cười khẽ: “Mẹ, đến cả em dâu còn nhìn ra được, sao mẹ lại không thấy rõ?”
Dư Hoa lắc đầu, cuối cùng cũng tỉnh ngộ: “Mẹ nghe theo các con. Vậy thôi, không nhận mối quan hệ này, sau này cũng không qua lại với cô ta nữa.”
Bà thở dài, đưa mắt nhìn sang Vương Tuệ Lan.
Từ nãy đến giờ, cô ấy vẫn im lặng, có vẻ hơi ngượng ngùng.
Dư Hoa biết rằng cô ấy chưa quen với sự thay đổi này. Bà dịu dàng mỉm cười:
“Tuệ Lan, con cứ thoải mái đi. Cứ như trước kia thôi, từ nay đây cũng là nhà của con.”
Dừng lại một chút, bà nói tiếp:
“Con và Lục Phi đều không còn trẻ nữa. Nếu đã xác định tình cảm, thì nên tìm một thời điểm thích hợp để tính chuyện hôn sự. Con thấy thế nào?”
Vương Tuệ Lan sững người, ngẩng đầu nhìn bà.
Cô và Lục Phi mới xác định quan hệ, thậm chí còn chưa từng nắm tay nhau, giờ lại phải tính chuyện cưới xin sao?
Thấy cô không trả lời, Dư Hoa nhíu mày: “Sao vậy? Con không đồng ý à?”
Vương Tuệ Lan vội lắc đầu: “Không phải đâu ạ… Chỉ là con thấy hơi nhanh, có chút không thực tế.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!