Dư Hoa gật đầu, đưa tiền cho cô ta, chân thành nói: “Chỗ này có một trăm đồng. Con cất công mua quà cho cả nhà, lại còn chưa kịp ăn cơm, thím thật sự thấy áy náy. Đây là tiền mua quà, con cứ cầm lấy, thím mới yên tâm.”
Phương Yến sững sờ.
Cô ta chưa từng nghĩ Dư Hoa sẽ làm vậy. Bà ấy không hề xa cách hay lạnh nhạt với cô ta, thậm chí còn chu đáo đến mức muốn trả tiền quà.
Khoảnh khắc đó, lòng cô ta lại dâng lên chút hy vọng.
Lục Phi chưa kết hôn, nghĩa là cô ta vẫn còn cơ hội. Một người giúp việc bình thường thì có gì đặc biệt? Cô ta không tin bản thân lại thua kém một người như vậy.
Lập tức, cô ta cười dịu dàng, từ chối số tiền: “Thím Dư Hoa, thím làm vậy chẳng phải đang tát vào mặt con sao? Đã tặng quà rồi thì con quyết không nhận lại tiền đâu ạ. Lần đầu gặp thím, con đã thấy rất quý thím. Thím giống như người thân trong gia đình con vậy, mang lại cảm giác thật gần gũi.”
Dư Hoa không ghét bỏ Phương Yến, nhưng càng tiếp xúc lại càng thấy áy náy. Dù vậy, có những chuyện bà vẫn cần phải nói rõ ràng.
"Phương Yến, con là một cô gái tốt, thím cũng rất quý con. Thím biết con có tình cảm với Lục Phi, nhưng con cũng thấy đấy, nó đã có người yêu rồi…"
Lời còn chưa dứt, Phương Yến đã dịu dàng nắm lấy tay bà, ánh mắt đầy thân thiết.
"Thím Dư, con hiểu mà. Đúng là con từng thích anh ấy, cũng có ý định tìm hiểu, nhưng giờ anh ấy đã có người yêu, con tuyệt đối sẽ không có suy nghĩ gì nữa. Từ nay, con chỉ xem anh ấy như một người anh trai."
Dư Hoa nghe vậy thì rất vui mừng, mỉm cười gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!