“Đúng vậy. Phóng viên Phương, sao cô lại ở đây?”
Phương Yến cười gượng: "Con đến tìm Lục Phi, đài truyền hình có Chương trình pháp lý muốn mời anh ấy tham gia. Con vừa định mang thiệp mời đến cho anh ấy.”
“Thì ra là thế. Vậy thì theo thím về nhà, Lục Phi có ở nhà đấy.” Dư Hoa nhiệt tình mời cô ta về.
“Không cần đâu thím, con mới gặp Lục Phi xong. Anh ấy từ chối lời mời của đài truyền hình rồi.”
Dư Hoa hiểu tính cách con trai mình nên không ngạc nhiên trước sự từ chối, đành thay mặt anh ta giải thích: "Thím thay Lục Phi cảm ơn con. Từ nhỏ nó đã không thích phô trương, không phải do có ý gì với con đâu, con đừng để bụng. Thôi, về nhà thím ăn cơm rồi hẵng về.”
Phương Yến xua tay: "Thím ơi, không cần ăn đâu. Cũng muộn rồi, con phải về nhà đây.” Nói xong, cô ta lấy tấm thiệp mời trong túi ra: "Thím cầm cái này thử nói chuyện với Lục Phi một chút. Tham gia Chương trình này sẽ có lợi cho anh ấy. Anh ấy không muốn cũng không sao, thím có thể vứt vào thùng rác.”
Dư Hoa nhận lấy tấm thiệp: "Được rồi, thím sẽ về nói thêm với nó.”
Phương Yến nhớ lại ánh mắt Lục Phi nhìn Vương Tuệ Lan vừa rồi, chợt hỏi thăm Dư Hoa về mối quan hệ của họ.
“Thím ơi, có phải nhà mình có cô gái trẻ, tóc bốn bên cắt đều, da hơi sạm nhưng rất đẹp. Là người nhà thím sao?”