Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Chiêu Chiêu chợt nảy sinh một ý tưởng. Nếu thật sự là vậy, chẳng phải quá tuyệt vời sao? Mẹ chồng cô vẫn luôn lo lắng cho chuyện hôn nhân của Lục Phi, nếu anh ta và Vương Tuệ Lan có thể đến với nhau, chẳng phải là mối lương duyên trời định?
Tần Chiêu Chiêu không khỏi háo hức, thầm quyết định sẽ tìm cách thăm dò ý tứ của Vương Tuệ Lan. Nếu cô ấy cũng có tình cảm, cô nhất định sẽ tác thành để họ thành đôi.
Trong khi đó, Lục Phi vẫn đang đứng tại chỗ, ánh mắt khẽ lay động. Nhìn thấy Vương Tuệ Lan tự nhiên quay đi, anh ta lại cảm thấy hụt hẫng, tự hỏi có phải mình đã nghĩ quá nhiều.
"Anh, vết thương vừa lành thôi, đừng đứng mãi như vậy, mau lại đây ngồi đi." Tần Chiêu Chiêu lên tiếng gọi, giọng điệu vô cùng vui vẻ.
Lục Phi bước đến, ngồi xuống bên cạnh Vương Tuệ Lan. Tần Chiêu Chiêu cố tình quan sát phản ứng của hai người. Trong khi Vương Tuệ Lan vẫn giữ vẻ điềm nhiên thì Lục Phi lại có chút lúng túng, như thể không biết phải làm gì.
"Anh Lục, bác sĩ đã dặn anh phải nằm nghỉ, không nên ngồi nhiều, dễ làm vết thương rách ra." Vương Tuệ Lan khẽ nhắc.
Nghe cô ấy quan tâm đến vết thương của mình, tâm trạng Lục Phi lập tức phấn chấn hơn hẳn.
"Nằm mãi đau lưng lắm, anh ngồi một lát rồi về nằm sau."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!