Vương Đức Thuận cười nói:
"Doanh trưởng, hôm nay ở nhà ăn có thịt, anh có ăn ở đó không?"
Nghe đến "có thịt", Lục Trầm bỗng nhớ đến Tần Chiêu Chiêu gầy yếu, liền quyết định:
"Tôi không đi. Cậu lấy giúp tôi phần nhiều thịt, tôi mang về ăn."
"Rõ, tôi đi ngay."
Vương Đức Thuận cầm hộp cơm rời đi, còn Lục Trầm thì ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.
Đúng lúc này, điện thoại trên bàn đột nhiên reo vang.
Anh nhấc máy.
"Anh là doanh trưởng Lục của đại đội một đúng không?"
"Phải. Ai vậy?"
"Chào doanh trưởng Lục, chúng tôi là đại đội hai. Bên anh có một người tên là Trương Vi Vi không? Cô ta nói mình là bác sĩ ở Y Vụ Sở."
Nghe vậy, Lục Trầm lập tức ngồi thẳng dậy. Sao Trương Vi Vi lại ở bên đại đội hai?
Anh cẩn trọng hỏi:
"Đúng là có một bác sĩ tên Trương Vi Vi. Cô ta đã làm gì sao?"
Đầu dây bên kia im lặng một lát, rồi mới đáp:
"Anh nên đến đây một chuyến. Chuyện này khó nói qua điện thoại."
Lục Trầm nhanh chóng đồng ý rồi đặt máy xuống, đôi mày nhíu chặt lại.
Trương Vi Vi đã xin nghỉ phép để ở nhà với cha mẹ, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở đại đội hai?
Không nghĩ ngợi thêm, anh mở ngăn kéo lấy chìa khóa xe, đứng dậy bước ra ngoài.
Đúng lúc này, Tiểu Vương cũng quay về với hộp cơm trên tay.
"Doanh trưởng, anh đi đâu vậy?"
"Cứ để đồ trên bàn, tôi sẽ về sớm."
Nói xong, anh bước nhanh ra nhà để xe, lên chiếc Jeep của mình.
Từ đại đội một đến đại đội hai khá xa, phải mất đến nửa giờ chạy xe mới tới nơi.
Lục Trầm bước vào, thấy Trương Vi Vi cùng cha mẹ cô ta đang ngồi trong phòng.
Vừa nhìn thấy anh, Trương Vi Vi lập tức bật khóc, chạy đến, giọng đầy hoảng loạn:
"Anh Lục! Cuối cùng anh cũng đến rồi! Họ nghi ngờ ba mẹ em là gián điệp! Anh mau nói giúp em một câu đi, ba mẹ em không phải như vậy mà!"
Lục Trầm cau mày, giọng trầm ổn:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!