Hứa Như Ý yếu ớt lắc đầu:
“Thuốc tê vẫn còn, con chưa thấy đau lắm.”
Người phụ nữ trẻ tuổi—chị dâu cô—vừa nhìn thấy đứa bé thì vui vẻ reo lên:
“Trời ơi, bé con xinh quá! Nhìn giống hệt em gái luôn! Là con trai hay con gái vậy?”
“Là con gái.”
Nghe vậy, mẹ của Hứa Như Ý nhíu mày, giọng lo lắng:
“Mẹ chồng con bảo bụng nhọn là con trai mà?”
Bà hiểu rõ sinh con gái trong nhà chồng đó có thể khiến cuộc sống của con mình càng thêm khó khăn.
Nhưng lúc này, Đại Tráng lên tiếng, giọng dứt khoát:
“Con thích con gái.”
Cả nhà họ Hứa nghe vậy đều mỉm cười nhẹ nhõm.
Bố của Hứa Như Ý chợt hỏi:
“Nghe nói sinh mổ là phải rạch một đường trên bụng rồi lấy em bé ra à?”
Đại Tráng gật đầu:
“Dạ, do sinh khó. Nếu không mổ sẽ nguy hiểm cho cả mẹ lẫn con.”
Nghe vậy, ông Hứa nắm lấy tay Đại Tráng, xúc động nói:
“Đại Tráng, cảm ơn con đã cứu con gái của bố.”
Đại Tráng có chút ngại ngùng, khẽ đáp:
“Bố... Như Ý là vợ con, con cứu cô ấy là chuyện nên làm mà.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!