"Họ là bậc cha chú, giải quyết thế nào đây? Không đưa tiền thì thím hai sẽ nói xấu bố mẹ không phụng dưỡng ông bà, lúc đó mọi người sẽ chê cười. Ông bà nội con lúc nào cũng thiên vị chú hai, chúng ta đành chịu thiệt thòi thôi."
"Hay mẹ thử đề xuất một kế hoạch phụng dưỡng rõ ràng, cùng ngồi lại với nhà chú hai mà thỏa thuận?"
"Đúng là phải nghĩ cách, không thể mãi chịu thiệt như vậy."
Hai mẹ con trò chuyện một lúc, Tần Chiêu Chiêu nằm lâu thấy mỏi, Lý Lệ Hoa bèn dìu cô ra ngoài phòng khách.
Buổi trưa, Lục Phi đưa Á Á và Thanh Thanh về. Dư Hoa cùng người giúp việc chuẩn bị bữa ăn, dọn ra một bàn đầy ắp thức ăn.
Cả nhà quây quần ăn trưa. Sau bữa ăn, mọi người trò chuyện vui vẻ rồi Tần Trung và Lý Lệ Hoa ra về.
Tầm ba giờ chiều, một nhân viên công an đến nhà họ Lục. Đó là một trong hai người đã đến đây hôm trước. Dư Hoa ra mở cửa, vừa nhìn thấy người này, bà liền nhận ra ngay.
"Đồng chí, có phải đã tìm thấy Giang Tâm Liên rồi không?"
Người công an nặng nề gật đầu.
"Nó ở thành phố nào?"
"Cô ấy hiện đang ở nhà xác."
Dư Hoa sững sờ, mãi mới cất giọng, giọng nói mang theo sự kinh ngạc:
"Sao có thể chứ? Nó nói sẽ đi làm ở nơi khác, lẽ nào gặp kẻ xấu rồi bị hãm hại?"
"Chúng tôi đã tiến hành khám nghiệm tử thi. Cô ấy tự sát. Thời điểm tử vong vào khoảng chín mươi sáu tiếng trước."
"Con bé chết thế nào?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!