Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

Cô ta cúi đầu, giọng nói khẽ run. "Số tiền anh để lại đều bị họ vắt kiệt. May mắn là căn nhà này vẫn còn. Em không thể để họ lấy nó đi nữa."

Lục Phi nhìn cô ta, không hỏi thêm. Anh biết, có những chuyện không cần phải nói ra.

"Cô tỉnh ngộ như vậy là chưa muộn. Tiền mất rồi vẫn có thể kiếm lại. Dù có khó khăn gì, tôi cũng có thể giúp. Căn nhà này cô cứ tiếp tục ở, không cần phải rời đi. Nếu cô đi rồi, bọn trẻ muốn gặp cô cũng không dễ dàng gì."

Giang Tâm Liên lắc đầu, ánh mắt kiên định. "Anh vẫn chưa hiểu bố mẹ em đâu. Nếu em còn ở lại, em sẽ không bao giờ thoát khỏi họ."

Lục Phi lặng người. Anh biết cô ta nói đúng.

"Cô định đi đâu? Nếu cần, tôi có thể giúp."

"Không cần đâu, công việc đã có người sắp xếp giúp em rồi. Khi nào đến nơi ổn định, em sẽ viết thư báo cho anh biết."

Lục Phi khẽ gật đầu, xem như tạm yên tâm.

"Ngày mai anh có thể xin nghỉ phép không? Em cũng sẽ xin nghỉ, chúng ta cùng đi làm thủ tục chuyển nhượng nhà. Sau đó, em muốn đưa bọn trẻ ra ngoài chơi một ngày... Có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng em được ở bên chúng."

Lục Phi im lặng một lúc, rồi khẽ gật đầu. "Được thôi."

Anh đứng dậy. "Cũng không còn sớm nữa, tôi về đây. Sáng mai 8 giờ gặp nhau ở phòng quản lý nhà đất."

Giang Tâm Liên cũng đứng lên, đưa anh ra cửa.

Khi Lục Phi đưa tay mở cửa, cô ta bỗng gọi lại: "Lục Phi... có thể ôm em lần cuối không?"

Lục Phi khựng lại, thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi anh quay lại, nhẹ nhàng ôm lấy cô ta.

Giang Tâm Liên không kìm được nước mắt, siết chặt vòng tay, như muốn níu giữ chút hơi ấm cuối cùng từ anh.

Một lát sau, cô ta buông tay, nhanh chóng lau nước mắt, cố nở một nụ cười: "Cảm ơn anh."

Lục Phi nhìn cô ta, cũng mỉm cười. "Tôi về đây."

Giang Tâm Liên gật đầu.

Đợi đến khi bóng anh khuất dần trong màn đêm, cô ta mới lặng lẽ đóng cửa lại.

Bước vào phòng khách, cô ta ngồi xuống ghế sô pha, cảm giác cả người trống rỗng.

Cô ta đưa tay lên lau mặt, nhưng nước mắt cứ thế rơi xuống, không cách nào ngăn lại được.

Khi Lục Phi về đến nhà, kim đồng hồ đã chỉ 8 giờ tối.

Hai đứa trẻ đã được bảo mẫu dỗ ngủ từ lâu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!