Còn Giang Tâm Liên, trong lòng cô ta cũng có một chút ghen tị.
Thành công của Dư Hoa không chỉ đến từ bản thân bà, mà còn có sự hậu thuẫn của gia đình.
Còn cô ta thì sao? Sáu năm nay, cô ta làm việc không ngơi nghỉ, đứng trên bục giảng ngày này qua tháng khác, nhưng đến giờ vẫn chỉ là một giáo viên bình thường.
Mười năm, hai mươi năm, thậm chí ba mươi năm sau, cuộc sống của cô ta cũng chẳng có gì thay đổi ngoài tuổi tác ngày càng nhiều lên.
Cô ta biết rõ mình không có tài ăn nói, không giỏi nịnh bợ, đồng nghiệp không thích, lãnh đạo cũng chẳng coi trọng. Cô ta lại chẳng có quan hệ nào đáng kể để có thể giúp mình thăng tiến.
Tất cả những điều kiện để vươn lên, cô ta đều không có.
Cô ta hiểu rõ, cách duy nhất để thay đổi cuộc đời mình chính là tái hôn với Lục Phi. Nếu có gia đình họ Lục làm chỗ dựa, cô ta sẽ có một vị thế khác trong trường. Khi ấy, không ai dám xem thường cô ta nữa.
Nhưng lần trước, khi dò hỏi thái độ của Lục Phi, anh lại tỏ ra rất lạnh nhạt, thậm chí có chút khó chịu.
Cô ta thực sự không biết phải làm gì bây giờ.
Là nên bắt đầu một cuộc sống mới? Hay tiếp tục níu kéo cuộc hôn nhân này?
Cuối cùng, cô ta vẫn chọn níu kéo.
Cô ta biết, đời này mình sẽ không thể gặp được ai như Lục Phi nữa, càng không thể tìm được một gia đình nào có thể làm chỗ dựa tốt như nhà họ Lục.
Điều khiến cô ta hối hận nhất chính là đã đồng ý ly hôn với anh. Chính tay cô ta đã buông bỏ một cuộc hôn nhân mà biết bao người mơ ước.
Nhưng nếu muốn tái hôn, cô ta cần có người giúp đỡ. Nếu Dư Hoa chịu đứng ra hòa giải, Lục Phi chắc chắn sẽ nghe theo.
Đây chính là lý do cô ta theo Thúy Thúy đến gặp Dư Hoa.
Nhưng tất nhiên, đây cũng là bí mật riêng của cô ta.
Dư Hoa nhanh chóng làm xong công việc, bà đứng lên, mỉm cười: “Đi thôi, tôi đưa hai cô đến chỗ làm.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!