Tần Chiêu Chiêu bật cười. Không biết Lục Trầm có đang nhập vai quá mức không mà cứ mãi thể hiện như vậy.
"Được thôi, anh làm đi, em đi tắm."
Nói rồi, cô đứng dậy.
Lục Trầm ngồi xuống, thành thạo bỏ thêm củi vào bếp.
Tần Chiêu Chiêu quay về phòng, tìm một bộ quần áo sạch sẽ gồm đồ lót và một bộ đồ ngủ khô ráo, sau đó đi vào phòng tắm.
Cô xách theo một chiếc xô rỗng, múc nửa xô nước ấm từ nồi, nước chưa sôi hẳn nhưng cũng đủ dùng. Sau đó, cô ra giếng, múc thêm nước ấm từ thùng nước đã phơi ngoài nắng cả ngày để pha vào xô.
Xách đầy một xô nước, cô trở vào phòng tắm, gội đầu, tắm rửa sạch sẽ rồi thay đồ mới.
Khi cô bước ra, Lục Trầm cũng đã đun sôi nước, rót đầy bình giữ nhiệt. Anh vừa ra khỏi bếp, trên người quần áo đã ướt đẫm mồ hôi, rõ ràng trận tắm trước đó coi như vô ích.
Tần Chiêu Chiêu thấy vậy liền chau mày. Trong nhà không có quần áo của anh để thay, tắm xong cũng chẳng có gì để mặc.
"Hay là anh về doanh trại đi."
Cô chỉ thuận miệng đề nghị, nhưng Lục Trầm lại hơi sững người.
Anh vốn tưởng rằng hôm nay mình đã cư xử rất tốt, hẳn cô sẽ hài lòng. Không ngờ cô lại bảo anh về doanh trại.
Trước đây, cô từng nghĩ đủ cách để giữ anh ở lại. Vậy mà giờ đây, cô gái này đang nghĩ gì? Chẳng lẽ những gì anh làm hôm nay vẫn chưa đủ để cô hài lòng sao?
Lòng anh chợt dâng lên chút thất vọng. Giọng nói cũng trầm xuống:
"Muộn rồi, anh sẽ ngủ ở nhà, không về đâu."
Tần Chiêu Chiêu không hiểu vì sao anh lại có vẻ không vui, chỉ nhẹ nhàng nói:
"Nhà không có quần áo của anh, tắm xong cũng không có gì để thay."
Nghe vậy, Lục Trầm liền hiểu ra. Thì ra cô bảo anh về doanh trại chỉ vì lý do này, anh cũng không còn thấy bực bội nữa.
"Không sao, giặt rồi phơi qua đêm là khô ngay thôi. Với anh không có vấn đề gì cả."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!