Hai bố con cô ả bị đưa về đồn công an.
Vừa bước vào một căn phòng nhỏ, Vinh Xuân Mai đã nhìn thấy Trưởng phòng Tôn, Lục Phi và Tần Chiêu Chiêu đang ngồi chờ sẵn.
Hai bố con cô ả lập tức sững người.
Cảnh sát đứng phía sau thúc giục:
"Vào đi."
Vinh Xuân Mai chỉ liếc qua một cái đã đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Chắc chắn là Trưởng phòng Tôn vì hai ngàn đồng sính lễ mà tố cô ả lừa đảo!
Còn Lục Phi... có lẽ là bị ông ta kéo vào chuyện này.
Vinh Xuân Mai hoảng hốt khi thấy thái độ của Lục Phi. Rõ ràng, anh ta đã biết chuyện gì đó.
Cô ả vội vã chạy đến bên anh ta, nắm lấy tay, giọng tha thiết:
"Anh Lục, đừng tin họ! Họ thấy em ở bên anh nên ghen ghét, cố tình muốn chia rẽ chúng ta!"
Lục Phi lạnh lùng rút tay ra, nhìn cô ta bằng ánh mắt vô cảm:
"Cô đừng lo lắng quá, đã đến đây rồi thì ngồi xuống cho tử tế. Các đồng chí cảnh sát sẽ giúp làm rõ mọi chuyện."
Vinh Xuân Mai sững sờ, trong lòng dâng lên nỗi bất an mãnh liệt.
Cùng lúc đó, Vinh Đại Tráng cũng nhận ra tình hình đang bất lợi. Ông ta nghiến răng, trừng mắt nhìn Trưởng phòng Tôn, rồi đột ngột quát lớn:
"Mẹ kiếp, mày chơi xấu tao!"
Nói xong, ông ta lao về phía Trưởng phòng Tôn như muốn ăn thua đủ.
Cảnh sát đứng bên lập tức giữ ông ta lại, giọng nghiêm nghị:
"Vinh Đại Tráng, chú ý lời nói và hành động! Đây không phải nơi để gây sự!"
Vinh Đại Tráng vùng vẫy, tức tối kêu lên:
"Các đồng chí cảnh sát, ông ta đang trả thù cá nhân!"
Viên cảnh sát liếc nhìn ông ta một cái, rồi chỉ tay về phía ghế:
"Quay về chỗ ngồi. Cả cô cũng vậy."
Bị áp chế, Vinh Xuân Mai cũng đành ngoan ngoãn ngồi xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!