Dư Hoa thấy con vẫn còn muốn giấu, không khỏi bực bội, giọng bà đanh lại:
"Lục Phi, con có đang qua lại với ai ở bên ngoài không?"
Lục Phi khựng lại, vẻ mặt hơi thay đổi, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh:
"Sao mẹ lại hỏi vậy?"
"Chuyện của con, cả nhà đều biết rồi. Nghe nói cô gái đó còn mang thai, muốn kết hôn với con?"
Sắc mặt Lục Phi lập tức biến đổi, mắt mở to kinh ngạc:
"Cô ấy… đã đến tìm mọi người rồi sao?"
Dư Hoa hừ lạnh:
"Chính chủ thì chưa, nhưng bà cô của cô ta, người bán vé trên xe buýt, đã kể hết với Tần Chiêu Chiêu. Lục Phi, con không thể giấu nữa. Con bé đó không phải người tốt đâu!"
Lục Phi im lặng một lúc, cuối cùng thở dài, như thể đã đến đường cùng mà không thể không nói thật.
Anh ta kể lại mọi chuyện—
Hôm Lục Dao kết hôn, anh lái xe đưa ông bà ngoại về, trên đường chẳng may đụng phải Vinh Xuân Mai.
Nhưng cô ta không hề đòi bồi thường, điều này khiến anh áy náy. Sau đó, anh hỏi địa chỉ nhà cô ta, mua ít đồ đến thăm. Qua vài lần như vậy, hai người quen biết nhau.
Bố của Vinh Xuân Mai rất nhiệt tình, còn mời anh ở lại ăn cơm.
Anh không tiện từ chối, đành đồng ý.
Trong bữa cơm, ông ta rót cho anh một ly rượu. Sau khi uống, anh hoàn toàn mất ý thức, không nhớ gì nữa.
Lúc tỉnh lại, anh thấy mình nằm trên giường của Vinh Xuân Mai.
Anh hoảng hốt hỏi cô ta chuyện gì đã xảy ra.
Vinh Xuân Mai rưng rưng nước mắt, nói rằng anh uống say, cô ta chỉ muốn đỡ anh vào phòng nghỉ, nào ngờ lại bị anh cưỡng ép.
Lục Phi chết lặng.
Nhưng Vinh Xuân Mai lại nói cô ta không cần anh chịu trách nhiệm, tất cả đều là cô ta tự nguyện, cũng sẽ không kể với ai.
Những lời đó khiến anh vừa cảm động, vừa áy náy.
Bình thường tửu lượng của anh không tệ, vậy mà lần này chỉ uống một ly đã bất tỉnh. Anh từng nghi ngờ rượu có vấn đề, nhưng khi nhớ lại thái độ "bao dung" của Vinh Xuân Mai, anh lại gạt bỏ suy nghĩ đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!