Trước đây, anh chưa bao giờ mong rằng Tần Chiêu Chiêu có thể hòa hợp với những cô vợ quân nhân khác trong khu nhà. Chỉ cần cô không gây xích mích với họ, anh đã thấy hài lòng lắm rồi.
Vậy mà giờ đây, cô không những hòa đồng mà còn có thể trao đổi thực phẩm với họ như những người bạn.
Anh thật sự không dám tin, một người lại có thể thay đổi nhanh đến thế.
Nhìn Tần Chiêu Chiêu lúc này, anh vừa thấy quen thuộc, vừa thấy xa lạ.
Lục Trầm chợt cảm thấy may mắn.
May mắn vì lúc trước, khi anh đề nghị ly hôn, cô đã không đồng ý.
Nếu khi đó cô gật đầu, có lẽ anh sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy một Tần Chiêu Chiêu như bây giờ.
Từ nay về sau, anh sẽ cố gắng đối xử tốt với cô hơn.
Một Tần Chiêu Chiêu của hiện tại, chính là người mà anh thực sự yêu thích.
Bữa tối trôi qua trong yên bình.
Tần Chiêu Chiêu ăn chưa hết mười chiếc bánh bao, vẫn còn dư lại hai cái. Cô không thể ăn thêm, nhưng cũng không nỡ bỏ, đành để chúng lại trong đĩa.
Còn đĩa rau diếp cá, cô đã ăn sạch.
Sau đó, cô đặt đĩa xuống với vẻ mặt mãn nguyện.
Lục Trầm nhìn cô ăn ngon lành, nhướn mày hỏi:
"Thứ đó ngon đến vậy sao?"
Tần Chiêu Chiêu gật đầu, ánh mắt đầy thích thú:
"Ngon lắm, món này ăn là nghiện. Càng ăn càng muốn ăn. Hôm nay no quá rồi!"
Nếu anh chưa từng ăn thử, có lẽ anh đã tin cô. Nhưng loại bánh bao có mùi tanh này làm sao có thể ngon đến mức ấy được chứ?
Ánh mắt anh lướt qua đĩa của cô, vẫn còn hai chiếc bánh bao chưa động đến.
"Em không ăn nữa à?"
"Em no rồi. Hai cái này thực sự không ăn nổi nữa."
"Đưa đây cho anh."
Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên, nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu.
"Anh lấy phần thừa để làm gì?"
"Anh ăn."
Nói xong, Lục Trầm thản nhiên kéo đĩa bánh bao về phía mình, gắp một chiếc bỏ vào miệng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!