Tần Chiêu Chiêu hơi ngẩn ra. Cả nhà sống chung nhưng phần lớn thời gian cô chỉ vùi đầu vào sách vở, thật sự không để ý nhiều đến Lục Phi. Nghe bà hỏi vậy, cô mới bắt đầu suy nghĩ.
“Con không thấy anh ấy có gì khác thường cả. Anh ấy sao vậy mẹ?”
“Mẹ cũng không biết có phải do mẹ nghĩ nhiều không, nhưng mẹ cứ thấy nó buồn buồn, hình như có tâm sự gì đó.”
Ngẫm lại, dường như đúng là như thế. Từ sau khi ly hôn, Lục Phi đã thoải mái hơn rất nhiều, lúc nào cũng cười nói vui vẻ. Những buổi tối cả nhà thường quây quần trên sofa trò chuyện, không khí rất náo nhiệt. Vậy mà dạo gần đây, anh ta chỉ chơi với bọn trẻ một lát rồi về phòng từ sớm.
“Đợi anh ấy về, mẹ hỏi thử xem. Cứ ngồi đây đoán già đoán non cũng chẳng giải quyết được gì.”
“Mẹ hỏi rồi, nhưng nó bảo không có gì. Nhưng mà nó là con mẹ, mẹ chỉ cần nhìn thôi là biết ngay có chuyện hay không. Chắc chắn có gì đó mà nó không muốn nói.”
Tần Chiêu Chiêu bật cười, bà vẫn cứ xem Lục Phi như trẻ con.
“Anh ấy trưởng thành rồi mẹ ạ. Nếu không nói thì chắc là có lý do. Không muốn nói thì có lẽ anh ấy tự giải quyết được thôi.”
“Hy vọng là vậy.”
…
Cuối tuần, Tần Chiêu Chiêu về thăm nhà mẹ đẻ.
Nhà chồng và nhà mẹ cô cách nhau không xa, chỉ cần ngồi xe buýt chưa đầy hai mươi phút là tới. Vì bố mẹ đều đi làm nên cô thường chọn cuối tuần để ghé thăm.
Xe buýt vào đến trung tâm thành phố, cô xuống xe mua ít trái cây, tiện thể mua thêm ít kẹo. Từ đó đi bộ chưa đầy nửa cây số là đến khu tập thể nhà máy dệt, nơi bố mẹ cô sinh sống.
Hôm nay là cuối tuần, bọn trẻ không phải đi học, người lớn cũng không bận rộn đi làm, cả khu nhộn nhịp hẳn lên.
Tần Chiêu Chiêu đi qua những dãy nhà quen thuộc, gặp người quen thì chào hỏi, thấy bọn trẻ thì chia cho mỗi đứa vài viên kẹo. Mấy đứa nhỏ trong khu này rất thích cô, bởi lần nào cô về cũng có kẹo cho chúng.
Đi ngang qua nhà trưởng phòng Tôn, cô thấy ông ta đang ngồi trước cửa, tay kẹp điếu thuốc, vẻ mặt trầm tư khó hiểu.
Vừa thấy Tần Chiêu Chiêu, mắt ông Tôn sáng lên. Ông vội vàng dụi điếu thuốc, bước tới với vẻ mặt đầy khẩn thiết.
"Chiêu Chiêu, chú có chuyện muốn nhờ con giúp!"
Tần Chiêu Chiêu thoáng ngạc nhiên trước thái độ của ông, nhưng vẫn lịch sự hỏi:
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!