Vừa nói, cô vừa nũng nịu tựa đầu vào vai Tần Chiêu Chiêu.
Tần Chiêu Chiêu khẽ bật cười. Dù Lục Dao lớn hơn cô ba tuổi, nhưng dáng vẻ làm nũng này lại chẳng khác nào một cô em gái nhỏ, khiến cô bỗng dưng có cảm giác muốn che chở cho cô ấy.
Cô cười, trêu chọc: “Nếu chị là ngôi sao may mắn của em, vậy em định báo đáp chị thế nào đây?”
Lục Dao lập tức ngẩng đầu, đôi mắt sáng rực: “Chị hai, chị cứ việc ra điều kiện! Chỉ cần trong khả năng của em, dù lên núi đao xuống biển lửa em cũng không ngại!”
Tần Chiêu Chiêu bật cười: “Chuyện tốt thế này, chị phải suy nghĩ kỹ đã. Để chị nghĩ ra rồi sẽ nói cho em biết sau.”
Lục Dao biết chị dâu đang trêu mình, nhưng cô thực sự rất biết ơn. Nếu không có Tần Chiêu Chiêu, cô và Hứa An Hoa có lẽ sẽ mãi mãi lướt qua nhau.
Cô nghiêm túc gật đầu: “Không thành vấn đề! Lời hứa của em với chị có hiệu lực cả đời!”
Dư Hoa vừa gọi điện xong, quay lại cười nói: “Mọi chuyện đã sắp xếp xong xuôi.”
Sáng mùng 6 Tết, Tần Chiêu Chiêu không ngủ nướng mà dậy từ sớm.
Ba người đàn ông nhà họ Lục có thói quen tập thể dục buổi sáng, mẹ chồng cô thì vào bếp chuẩn bị bữa sáng. Đợi họ tập xong quay về, cả nhà cùng quây quần bên bàn ăn.
Sau bữa sáng, Lục Dao kéo Tần Chiêu Chiêu vào phòng mình, háo hức nói: “Chị hai, giúp em trang điểm với!”
Tần Chiêu Chiêu cười nhìn cô: “Sao hôm nay lại chú trọng vậy?”
Lục Dao chớp mắt: “Chị hai, chị là người có gu thẩm mỹ cao nhất nhà mình. Bình thường dù không trang điểm nhưng chị vẫn ăn mặc rất có phong cách, trông lúc nào cũng rạng rỡ. Em muốn chị giúp em chọn đồ và trang điểm một chút, để hôm nay trông thật xinh đẹp.”
Tần Chiêu Chiêu bật cười, nhưng vẫn vui vẻ nhận lời.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!