Dư Hoa thở dài, vẻ mặt vẫn chưa hết giận: "Nếu không phải vì ông bà ngoại con, mẹ đã cắt đứt từ lâu rồi. Thôi, không nói nữa! Đầu năm đầu tháng mà bị cô ta phá hỏng tâm trạng, thật chẳng đáng! Để mẹ đi chuẩn bị bữa tối."
Nói rồi bà xoay người đi vào bếp.
Lục Dao quay sang nhìn bố, giọng kiên quyết: "Bố thấy đấy, sau này đừng giới thiệu ai cho con nữa. Con chẳng còn chút hứng thú nào với mấy chuyện mai mối này. Con muốn tự mình tìm người phù hợp!"
Tần Chiêu Chiêu nghe vậy liền cười: "Lục Dao, anh hai và chị đã tìm cho em một người rồi đây! Cậu ấy tốt nghiệp trường quân đội, hiện tại đang làm cảnh sát. Nhà cậu ấy cũng ở thành phố này, bố là kỹ thuật viên nhà máy cơ khí, mẹ làm kế toán. Hơn nữa, cậu ấy là con một, cao 1m83, ngoại hình sáng sủa. Quan trọng nhất là nhân phẩm tốt, suy nghĩ chín chắn, tính cách ổn định. Chị nghĩ em sẽ thích!"
Lục Dao thoáng động lòng, nhìn Tần Chiêu Chiêu đầy nghi ngờ: "Chị nói thật chứ? Sao có người hoàn hảo đến vậy?"
"Không tin thì cứ hỏi anh hai của em đi!"
Lục Trầm cười nhẹ, gật đầu xác nhận: "Chị em nói đúng đấy. Anh đã hẹn cậu ấy rồi, ngày mai chín giờ sáng gặp nhau ở công viên Ngọc Sơn. Em nhất định phải đi đấy! Nếu không, anh chẳng biết ăn nói sao với cậu ấy."
Dư Hoa nghe thấy vậy thì vui vẻ bước ra khỏi bếp, vẻ mặt hoàn toàn thay đổi, hớn hở nói: "Không thành vấn đề! Ngày mai nhất định Lục Dao sẽ đi!"
Tin vui này khiến bà quên hết những bực bội trong lòng. Bà vỗ vai con gái, giọng tràn đầy mong đợi: "Mợ của con không đáng tin, nhưng anh chị con thì nhất định phải tin! Họ chỉ muốn tốt cho con thôi!"
Lục Dao luôn tin tưởng anh trai và chị dâu, thế nên khi nghe họ miêu tả về người đàn ông kia, cô không khỏi tò mò. Cảm giác ấy giống như một sợi dây vô hình lặng lẽ kéo cô lại gần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!